Sau khi xuất quan, Ngọc Vô Tâm liền đi đến thỉnh an Cầu Bất Nhận để tránh cho vị sư tôn tiện nghi này lại lo lắng. Nghỉ ngơi mấy ngày, nàng quyết định trùng kích bình cảnh.
Ở trong động phủ, liên tiếp những tấm phù lục cao cấp được bày ra, hoá thành ba tầng cấm chế. Tuy nói ở đây là Phiêu Hương Các, ngoại nhân khó có khả năng xâm nhập làm càn, nhưng với bản tính cẩn trọng của mình Ngọc Vô Tâm vẫn cảm thấy nên làm như vậy. Không chỉ cấm chế, nàng còn phái ra Tố Tâm và Thu Đồng, bảo bọn họ hộ pháp cho mình.
"Ngọc sư tỷ, tỷ cứ an tâm đột phá. Ở ngoài này chúng ta sẽ hộ pháp giúp cho. Nếu có tên nào dám cả gan xông vào ta sẽ ra tay hạ sát ngay." Trước cửa phòng, Tố Tâm một bộ nghiêm trang nói.
Chỉ là, Ngọc Vô Tâm lại chẳng mấy tán đồng với những lời nói của cô bé lắm: "Kẻ có thể phá được cấm chế của ta để mà xông vào trong đây thì tu vị ít nhất cũng là Vấn đỉnh hậu kỳ. Một tiểu nha đầu như ngươi, ngươi đối phó nổi sao? Hạ sát? Không biết là ngươi hạ sát người ta hay là người ta hạ sát ngươi".
Tố Tâm nghe thế thì bất mãn ra mặt: "Sư tỷ đừng có lúc nào cũng coi thường người ta như thế chứ".
"Ta đâu có. Ta chỉ là nói sự thật thôi".
"Hứ... Nếu sư tỷ đã cho rằng người ta vô dụng thì còn phái ra đây làm gì?".
Ngọc Vô Tâm cười, dỗ ngọt: "Thôi nào, sư tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049348/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.