Bảo vật xuất thế, lại nhìn thấy ở ngay trước mắt mình, nếu nói Ngọc Vô Tâm và Liễu Phù Dung chẳng chút động tâm thì khẳng định là nói dối. Đã là người thì ai lại chẳng có lòng tham. Bảo vật trong mắt tu sĩ quả quả có sức hấp dẫn vô cùng.
Lại nói, vì bảo vật này mà Mạn Đà Sơn Trang không tiếc trở mặt với các đại thế lực, thậm chí quyết tru sát cả Liễu Phù Dung, Bạch Tề, Cao Trường Phong, những vị thiên tài được tông môn xem trọng nhất, cho dù là kẻ ngốc thì cũng đoán được bảo vật kia quan trọng đến nhường nào.
Trên thực tế cả Ngọc Vô Tâm và Liễu Phù Dung đều đã động tâm. Tuy nhiên bọn họ rất nhanh liền áp chế tham niệm. So với bảo vật thì bọn họ cần mạng hơn. Thế là không ai bảo ai, cả hai quay đầu định chạy ra khỏi Phí Long Sơn.
Chỉ là, bọn họ còn chưa kịp chạy đi thì dị biến đã lại phát sinh. Mặt đất chấn động dữ dội, ở ngọn tiểu sơn kia bất ngờ nổ tung. Cột ánh sáng xanh - đỏ hai màu trên đỉnh tiểu sơn lúc này xoay tròn như lốc xoáy. Vài ba nhịp thở, từ trong cơn lốc chói loà đột nhiên bắn ra bốn đạo lưu tinh.
Xảo hợp làm sao, bốn đạo lưu tinh nọ vậy mà hướng đúng vị trí của Ngọc Vô Tâm và Liễu Phù Dung bay qua.
Cái này...
Ngọc Vô Tâm và Liễu Phù Dung ngẩn ra, nhưng rồi lập tức vui mừng xuất thủ. Bốn đạo lưu tinh này liệu có phải là bảo vật hay chăng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049340/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.