"Thế nào, Ngọc đạo hữu? Bây giờ thì đã hợp đạo lý rồi chứ?" Phỉ Thúy thu hồi uy áp, tựa cười như không nhìn Ngọc Vô Tâm.
Ngọc Vô Tâm im lặng không đáp. Nàng còn có thể nói gì nữa đây?
Chỗ này là địa bàn của Bái Hoả Giáo, đối phương lại có thực lực cao hơn mình, đương nhiên chỉ có thể cúi đầu nghe theo sắp đặt.
Lý lẽ? Ở tu tiên giới này đạo lý nằm trong tay kẻ mạnh. Nấm đấm ai to hơn thì lời người đó chính là đạo lý.
Trái với Ngọc Vô Tâm, sau cơn kinh hoảng, Bộ Thiến Nhu cảm thấy vui mừng. Vị đạo hữu, không, là vị tiền bối của Bái Hoả Giáo kia, đối phương rõ ràng đang tạo điều kiện cho mình mua Nhu Vân Quyết. Ngọc Vô Tâm bất quá một đệ tử của Ma Thần Tông, đan dược trân quý làm sao có thể hơn nàng được. Mặc dù xuất ra thì cái giá sẽ đội lên, vượt xa giá trị một cuốn công pháp cao cấp, nhưng chỉ cần đè bẹp Ngọc Vô Tâm thì nàng vẫn có thể chấp nhận được. Bộ Thiến Nhu nàng không muốn làm kẻ thua cuộc!
Suy nghĩ nông cạn, Bộ Thiến Nhu nhanh chóng lấy từ trong túi trữ vật ra một chiếc lọ nhỏ đưa cho Phỉ Thúy: "Tiền bối, đây là Bích Cơ Đan, xin người kiểm tra".
Phỉ Thúy đưa tay tiếp nhận chiếc lọ, đối với cách xưng hô mới của Bộ Thiến Nhu cũng chẳng mấy để tâm.
"Ừm, đúng là Bích Cơ Đan".
Ngẩng đầu lên nhìn Ngọc Vô Tâm, Phỉ Thúy mỉm cười: "Thế nào, Ngọc đạo hữu? Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049293/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.