"Đường chủ Đan Đường? Sư phụ, chuyện này là thật sao?".
Bên trong tư thất của Kim Hoa, giọng một cô gái cất lên. Cô gái này còn rất trẻ, tuổi bất quá hai mốt hai hai nhưng tu vi đã là luyện khí hậu kỳ rồi.
"Mộng Tương, ngươi bình tĩnh lại." Kim Hoa dù trong lòng không thoải mái nhưng vẫn khuyên bảo đệ tử mình.
"Để Ngọc Vô Tâm làm đường chủ Đan Đường là quyết định của lão tông chủ, chúng ta không muốn cũng không được".
Khuôn mặt Vu Mộng Tương như cũ vẫn nhăn nhó khó coi: "Sư phụ, là đích thân tông chủ đến truyền đạt?".
Kim Hoa lắc đầu: "Không phải. Chỉ có Ngọc Vô Tâm tới gặp ta thông báo".
Ánh mắt Vu Mộng Tương loé lên: "Sư phụ, người làm sao khẳng định lời Ngọc Vô Tâm kia là thật?".
Kim Hoa ngồi trên ghế, ngẩng đầu trầm giọng: "Có lệnh bài của lão tông chủ, còn giả được sao?".
Vu Mộng Tương nghe nói có cả lệnh bài thì rốt cuộc im lặng. Đấy là tín vật đại diện cho thân phận, xưa giờ luôn là vật bất ly thân của lão tông chủ. Nay lại đưa cho Ngọc Vô Tâm thì mệnh lệnh truyền xuống kia chắc chắn là thật rồi.
Lại nói, đường chủ Đan Đường há đâu chuyện nhỏ, Ngọc Vô Tâm kia có gan bịa đặt sao? Trừ phi là nàng ta bị ấm đầu, muốn tự tìm chết.
Nhưng biết thì biết, hiểu thì hiểu, trong lòng Vu Mộng Tương vẫn rất khó tiếp nhận sự thật này. Đường chủ Đan Đường, một vị trí béo bở như vậy lại rơi vào trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049280/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.