...
Tố Dung rời đi, bầu trời tối hẳn. Chẳng bao lâu thì mặt trăng đã lên cao...
Lăng Ba nằm trên thảm cỏ xanh rì bên ngoài chuồng heo, nhìn lên những vì sao lặng lẽ suy tư. Nàng đang ngẫm lại những lời của Tố Dung lúc chiều. Và càng ngẫm thì... nàng thấy lời Tố Dung quả rất có lý. Trước giờ Lăng Ba nàng bởi quá thân cận với giáo chủ, ngày ngày đều ở bên hầu hạ giáo chủ cho nên đã chẳng hề để ý. Lúc này nhớ lại, quả thấy địa vị của mình trong giáo có phần đặc biệt. Có rất nhiều nơi mà nha hoàn bình thường không thể tiến nhập, nhưng Lăng Ba nàng thì lại được phép tùy ý. Thêm nữa, những vị hộ pháp, thánh sứ, thậm chí là cả hai vị phó giáo chủ, tất cả đều tỏ ra rất thân thiện với nàng, trong khi đối với nha hoàn khác thì lại nghiêm khắc vô cùng...
"Giáo chủ thực thương yêu ta như vậy sao?".
"Nhưng mà nếu thương yêu thì sao lại luôn miệng sai bảo ta, cái gì cũng bắt một mình ta làm?".
"Hừm...".
"Hừm...".
Lăng Ba hết lăn qua trái lại lăn qua phải, cuối cùng đã thiếp đi lúc nào không hay. Có lẽ công việc chăm sóc cho đàn heo cả ngày đã khiến nàng mệt mỏi...
"Giáo chủ".
"Giáo chủ".
Trong lúc Lăng Ba đang say ngủ thì Lan Y, Mộc Nghi - hai cô gái có nhiệm vụ giám sát nàng - chợt hiện thân. Các nàng cùng cung kính cúi đầu trước kẻ vừa mới tới.
"Ừm".
Lăng Tiểu Ngư khẽ gật đầu, bảo: "Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049209/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.