...
...
Tôn Thi Hàn đã thông suốt, Tôn Tiểu Yến hiện cũng tỏ tường. Đều là cung nhân Tuyết Linh Cung, đều có quan hệ gần gũi với Lăng Tiểu Ngư, nhưng sau đêm ấy, tâm tình mỗi người lại đi theo chiều hướng bất đồng. Kẻ an lòng nghĩ đến tương lai, người thì chỉ biết thương tâm nuốt lệ hồi niệm quá khứ.
Lỗi lầm là do ai đây?
Có lẽ cũng chỉ còn biết trách số mệnh.
...
Những ngày sau đó, cố ý lại như vô tình, Tôn Tiểu Yến đã ít nói chuyện với Lăng Tiểu Ngư hơn, từ sáng tới tối chỉ thấy nàng cắm đầu vào tu luyện. Hết đả toạ vận hành công pháp lại ra ngoài rèn luyện đạo thuật, cả ngày hầu như lúc nào cũng đều bận rộn. Sự "nỗ lực" này lớn tới mức khiến cho một người vốn luôn nổi tiếng chăm chỉ xưa giờ là La Sương cũng phải tự thẹn không bằng.
"Cuồng nhân", đấy là danh hiệu La Sương đã dùng để nói về sư muội của mình. Nàng cho dưới sự dạy dỗ, bảo ban của Lăng Tiểu Ngư, sư muội nàng đã thực sự thay đổi, biết nỗ lực phấn đấu để trở thành cường giả như mục tiêu đề ra trước đó.
Nhưng đó là La Sương nghĩ, các cung nhân nghĩ, Hàm Yên thì lại nghĩ khác. Trong lòng nàng chỉ biết thương cảm thở dài. Tâm tư của sư muội, Hàm Yên nàng sao lại không hiểu đây?
Trên bãi đất trống phía ngoài Tuyết Linh Cung, khoảng cách chừng đâu chừng trăm dặm.
Hàm Yên đứng bên một gốc cây trụi lá, hai mắt dõi theo thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049138/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.