"Tự sát?!".
"Tiểu Yến, nói nhỏ nói nhỏ...".
Tôn Tiểu Yến dần bình tĩnh trở lại, thắc mắc: "Sư tỷ, chuyện này... chuyện này là sao? Cung chủ tại sao lại muốn tự sát?".
"Tiểu Yến muội hỏi ta thì ta biết hỏi ai?".
"Vậy còn sư phụ, sư phụ có biết không?".
"Ta cũng đã có hỏi qua sư phụ, người nói trưởng lão cũng không phải ý tứ như vậy. Câu nói lúc đó của trưởng lão vốn là nghĩa khác. Nhưng cụ thể là ý gì thì sư phụ cũng không đoán ra được".
Tôn Tiểu Yến trầm mặc, ánh mắt âu lo: "Hi vọng cung chủ sẽ không có chuyện gì".
"Tiểu Yến, cung chủ nhất định không sao đâu. Còn có trưởng lão mà".
"Đúng vậy. Ca là người có bản lãnh nhất trên đời này, ca chắc chắn sẽ giải quyết được mọi chuyện".
Ngó thấy thần thái sùng bái của sư muội dành cho Lăng Tiểu Ngư, Hàm Yên trong lòng than nhẹ. Theo nàng thì sư muội đặt trọn niềm tin ở Lăng Tiểu Ngư như vậy không phải là điều gì quá tốt đẹp. Nàng sợ rằng sư muội mình rồi sẽ sinh ra một loại tình cảm khác: yêu.
Từ ngưỡng mộ, sùng bái đi đến cái gọi là tình yêu kia, khoảng cách cũng chẳng xa xôi gì lắm đâu. Lăng Tiểu Ngư thực chất vốn đâu có quan hệ máu mủ gì với Tôn Tiểu Yến, nếu có yêu, chuyện ấy thiết nghĩ cũng bình thường. Chỉ là thân phận của Lăng Tiểu Ngư...
Một người như hắn, liệu có thể động tình trước Tôn Tiểu Yến sao?
Hàm Yên cho rằng nó không thực tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049127/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.