"Buông ra!".
"Mau buông ra!".
Mới rồi Tôn Thi Hàn đích xác đã hùng hổ tiến đánh Lăng Tiểu Ngư; cái bộ dạng ấy, trông như thể nàng sẽ đem Lăng Tiểu Ngư ăn tươi nuốt sống luôn vậy. Ấy thế mà xoay trái ngó phải một vòng, lúc này nhìn lại thì cảnh tượng...
Tôn đại cung chủ bây giờ, eo bị người giữ, tay bị người cầm, chân thì cũng bị người kìm kẹp, từ trên xuống dưới, thật... tự do duy nhất chỉ còn mỗi cái đầu.
Biết sao được, ai bảo Tôn Thi Hàn nàng tài kém thua người. Bản lãnh không đủ thì đành phải chấp nhận bị người ức hiếp thôi.
"Lăng Tiểu Ngư! Mau buông ta ra!".
"Không buông." Đối lập với sự hung hăng vẫy vùng của nữ nhân mình đang ôm, Lăng Tiểu Ngư đứng ở sau lưng nàng, tiếp tục dụng lực khống chế, hững hờ đáp lại.
"Thi Hàn nàng hung dữ như vậy, thả nàng ra nàng lại đánh ta thì làm sao?".
"Ngươi...".
Tôn Thi Hàn thốt lên được tiếng thứ nhất, tiếng thứ hai chưa kịp đi ra thì chợt rùng mình một cái. Tai phải nàng, nó vừa bị người hà hơi thổi mạnh.
Lăng Tiểu Ngư - chủ nhân của cái hà hơi nọ - để ý thấy phản ứng của Tôn Thi Hàn như vậy thì âm thầm thú vị. Quả nhiên so với khuôn ngực đầy đặn hay là chốn đào nguyên tư mật kia thì lỗ tai của Tôn Thi Hàn nàng cũng nhạy cảm không kém.
"Thi Hàn." - Hắn đem lời rót hẳn vào tai - "Thật ra nàng đâu cần phải xấu hổ. Chúng ta đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049125/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.