"Tiểu hoà thượng, nên dốc hết lực đi".
Vừa bị đẩy lui, lại nghe Lăng Tiểu Ngư nói ra như vậy, Minh Tôn trong lòng trầm trọng, lập tức đem đại thần thông xuất ra.
Theo cánh tay trái đưa về phía trước, chuỗi bồ đề y đang đeo cũng liền bay ra. Đương nhiên đây không phải cái mà Minh Tôn y đã dùng trước đó. So với cái trước thì chuỗi bồ đề này nhỏ hơn. Dù vậy, uy năng của nó thì lớn hơn rất nhiều.
"Vạn Pháp Luân Chuyển!" Từ trong miệng Minh Tôn, thanh âm cất lên.
Phản ứng lại, những hạt bồ đề lập tức đại phóng kim quang, cùng nhau tách ra rồi đem Lăng Tiểu Ngư phong toả.
"Phá!".
"Oành!".
"Oành!".
"Oành!".
...
Mười tám tiếng nổ đồng loạt vang lên, hết thảy đều nhắm vào Lăng Tiểu Ngư.
Phải công nhận lực công phá kia, nó cực kỳ to lớn. Thậm chí chỉ dư âm trùng kích thôi cũng đủ khiến cho đại sơn ở cách đó hơn mười dặm ầm ầm đổ sập.
Nhưng, mạnh thì mạnh, lần tấn công này của Minh Tôn vẫn chưa thể tổn hại gì được đối thủ. Lăng Tiểu Ngư, hắn vẫn bình an vô sự, cả người vẹn nguyên.
Được bao bọc trong hôi quang, Lăng Tiểu Ngư ra chiều thất vọng:
"Tiểu hoà thượng ngươi chỉ có bao nhiêu đó bản lãnh thôi sao?".
Trong cái lắc đầu, hắn đưa tay chỉ về một dãy núi ở xa vài mươi dặm.
Tức thì, dãy núi kia nổ vang một tiếng, tiếp đấy liền hoá thành tro bụi. Một cành cây, một viên đá thậm chí cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049040/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.