...
"A a a a...!!".
"... a a a...!!".
"... a a a a...!!!".
...
Thanh âm thì vẫn như vậy, ngập tràn oán hận. Tuy nhiên lực lượng chứa đựng bên trong thanh âm, hiện tại đã lớn hơn rất nhiều.
Nếu như lúc nãy, âm ba do Lăng Tiểu Ngư phát ra có thể nhanh chóng diệt sát tu sĩ chân nhân cảnh sơ kỳ thì bây giờ, đến cả cấp bậc hậu kỳ cũng khó lòng cầm cự được.
Không ngoa, đấy là sự thật. Gia Gia, Đồ Tam Nương, kiếm linh Thiên Tà, bọn họ chính là những minh chứng rõ ràng nhất. Phòng hộ của bọn họ đã vỡ, thân thể lẫn nguyên thần của bọn họ cũng đã chịu tổn thương. May nhờ có Chu Tước che chở, nếu không, một kết quả tồi tệ hơn rất có thể đã xảy ra rồi.
"Mau rời khỏi đây!" Lòng mang ý tốt, Chu Tước quát giục mấy người Đồ Tam Nương, Gia Gia.
Tự biết bây giờ, dù có là chân nhân hậu kỳ cũng bất quá như con sâu cái kiến, tùy thời đều có thể nằm xuống, Đồ Tam Nương quyết đoán hướng cổ Gia Gia đánh mạnh, làm nó ngất xỉu. Nó vừa xỉu xong, nàng liền đem nó và thi thể Lăng Ngọc Yến cùng cao chạy xa bay.
Tương tự, kiếm linh Thiên Tà cũng ôm lấy thân xác của Chu Đại Trù nhanh chân tháo chạy.
Lúc nãy, chính tai Thiên Tà nó đã nghe rành mạch. Chu Tước đã bảo rằng chủ nhân của nó cũng chưa thực sự chết đi. Nguyên thần và bản nguyên sinh mệnh gì kia đều vẫn còn bên trong thân thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049032/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.