"Sột soạt...".
"Sột soạt...".
Cách Thanh Ưu phường thị chừng vài mươi dặm, bên một dòng thác nhỏ, phụ nhân Tiểu Đinh hết đi qua rồi tới đi lại, ánh mắt thỉnh thoảng lén nhìn hắc y tu sĩ Vương Bằng. Hồi lâu mới can đảm lên tiếng:
"Tiểu Ngư, có phải ngươi đang lo cho bọn họ không?".
Một câu hỏi khá chi thừa thải. Dù vậy, Vương Bằng, hay đúng hơn là Lăng Tiểu Ngư cũng thành thật gật đầu.
"Yến cô cô chỉ là một thế tục phàm nhân, ta sợ người...".
"Tiểu Ngư, ngươi đừng lo lắng quá. Cái tên Lâm gì kia không phải cũng nói Yến cô cô ngươi đã được Chu Đại Trù cứu đi rồi đó thôi".
"Đại Trù sư huynh hiện đã bại lộ thân phận, đang bị cả thiên hạ truy lùng. Tình cảnh của huynh ấy và Yến cô cô lúc này rất nguy hiểm... Không được. Chúng ta phải mau chóng tìm ra họ trước tứ đại tông môn".
Dạ nôn nóng, Lăng Tiểu Ngư lập tức nhấc chân rời đi.
Chạy theo phía sau, Gia Gia hỏi với: "Tiểu Ngư, ngươi tính làm gì?".
"Đi lấy tin tức".
"Lấy tin tức? Ở đâu?".
"Tứ đại tông môn".
...
...
Trong lúc Lăng Tiểu Ngư và Gia Gia cải trang thâm nhập vào tứ đại tông môn để dò la tin tức thì ở một nơi khác...
Chỗ này danh gọi Miên Thành, vốn là một thành trấn của phàm nhân thế tục, có dân số vô cùng đông đúc, ước tính cũng mấy mươi vạn người.
Hiện, trời đang là giữa đêm. Trong tiết trời se lạnh, tại một góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049021/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.