"Ong!".
"Ong!".
"Ong!".
...
"Ong!".
...
Bên trong kết giới, Âm Tiểu Linh không ngừng phát động công kích. Tần suất càng lúc càng dồn dập, lực lượng đánh ra cũng càng lúc càng tăng cao.
Nhưng dù vậy, bất kể lực đạo có tăng thêm bao nhiêu thì kết quả vẫn giống y như cũ, hết thảy đều vô dụng. Kết giới, no vẫn còn nguyên.
...
"Phù phù...".
"Phù... ù...".
Sức người có hạn, Âm Tiểu Linh đánh mãi rồi cũng mệt. Hiện giờ, sau khi linh lực bị tiêu hao quá nhiều thì nàng đã phải ngơi tay thở dốc.
Khẽ lắc đầu, Đồ Tam Nương truyền lời: "Bỏ cuộc đi. Với chút đạo hạnh của tiểu nha đầu con thì có công kích thêm mười ngày nửa tháng nữa cũng chả ích gì đâu".
"Ong!".
Một lần nữa, ý tứ của Đồ Tam Nương bị cắt ngang bởi một tiếng ngân chói tai.
Đó là câu trả lời của Âm Tiểu Linh. Nàng quyết không bỏ cuộc.
Bên trong thể nội linh lực lại được điều động, Âm Tiểu Linh xuất chưởng đánh lên kết giới.
"Ong!".
"Ong!".
...
"Tiểu nha đầu, con còn tính ngoan cố tới bao giờ nữa?".
"Đã biết là không thể lại còn cố làm, từ khi nào mà tiểu nha đầu con trở nên ngu ngốc như vầy rồi hả?!".
...
"Ha a a a...!!".
Đồ Tam Nương càng cố khuyên can thì bên trong kết giới, Âm Tiểu Linh càng thêm điên cuồng. Một cách bất chấp, nàng đem cả chân nguyên ra mà thiêu đốt.
Tiếp sau tiếng hét, nàng lại tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049005/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.