Đồ Tự là vậy, rất chi cẩn trọng. Vì tính mạng, hắn và các sư đệ, sư muội của mình, ai nấy đều dốc hết sức ra mà tháo chạy. Thế nhưng, thoát được hay không, đấy lại chẳng do bọn họ. Định đoạt nằm ở kẻ khác.
Quỷ diện nhân, hắn hiện đã truy tới rồi. Vốn ở sau lưng, lúc này thân ảnh hắn đã một lần nữa hiện ra trước mặt đám người Đồ Tự.
Ngó thấy những kẻ mình truy đuổi lại vừa đổi hướng, toan chạy tiếp, quỷ diện nhân liền hừ lạnh, lập tức triển lộ thần thông. Từ một, thân ảnh hắn nháy mắt đã phân thành sáu, mỗi kẻ một hướng, tất cả cùng nhau phong toả mọi đường lui của đám người Đồ Tự.
"Chạy? Đám người các ngươi nghĩ còn có thể chạy được sao?!".
...
"Quỷ diện nhân." - Mặt mày căng thẳng, Tô Đông Vũ là người đầu tiên trong đội ngũ lên tiếng - "Mấy người chúng ta bất quá chỉ là phận đệ tử, trên người cũng chẳng có bảo vật gì quý giá, ngươi cớ gì...".
"Ngu xuẩn!".
Tô Đông Vũ nói chưa hết câu đã bị quỷ diện nhân cắt đứt.
"Tô Đông Vũ ngươi nghĩ ngươi là ai? Có tư cách để để suy đoán việc ta làm?!".
...
"Ha ha ha..." - Hết nói, quỷ diện nhân chợt cười - "Tô Đông Vũ à Tô Đông Vũ, hôm nay đã không phải hôm qua. Mười mấy năm trước, Tô Đông Vũ ngươi còn có thể ở trước mặt ta huênh hoang chứ bằng bây giờ... Trong mắt ta, ngươi chẳng hơn gì con sâu cái kiến".
Bên đây, Đồ Tự nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048992/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.