"Híc...".
Nằm trên bàn, Tiểu Mễ Mễ dùng cặp mắt long lanh ẩm ướt ngước lên nhìn Đồ Tam Nương. Nó rất muốn nói rằng: "Tam Nương đại nhân, Tam Nương lão đại, lão đại đừng có bắt ta ăn mấy cái món ăn kinh dị khác người kia nữa! Ta là heo, không phải chuột! Xin đừng đem ta thí nghiệm nữa a!".
Tiểu Mễ Mễ, nó muốn thốt lên những lời như thế đấy. Chỉ có điều là... mong muốn rốt cuộc cũng vẫn hoàn mong muốn. Thực tại phũ phàng lắm.
Tiểu Mễ Mễ không nói không phải vì nó không biết nói. Trái lại, nó nói được tiếng người, còn hết sức rõ ràng rành mạch. Tốt xấu gì thì tu vi của nó cũng là chân nhân cảnh trung kỳ, một yêu tu đạo thuật cao thâm kia mà.
Nói ra tiếng người thì đáng gì chứ? Tiểu Mễ Mễ nó đây biến thành nhân dạng, đằng vân giá vũ còn được nữa là... Nhớ một thời Tiểu Mễ Mễ nó cũng đã từng đi dọc về ngang, xung quanh có hàng tá mỹ nữ theo hầu, cỡ nào phong lưu khoái hoạt. Nhưng giờ thì...
Một đời anh tuấn tiêu sái đã triệt để bị vị mẫu thân bất đắt dĩ Đồ Tam Nương sớm vùi chôn mất rồi. Kể từ khi bị nàng thu phục, nàng đã đặt ra ba thiết lệnh cho nó. Thứ nhất: nếu chưa có sự cho phép của Đồ Tam Nương nàng thì nó không được biến đổi hình dạng. Nói cách khác, nó chỉ có thể hiện hữu trong lốt một chú heo con be bé xinh xinh như hiện giờ thôi. Thứ hai: Phải ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048980/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.