Một khuôn mặt ngây thơ lại đi cùng với một bộ ngực đẫy đà, sự kết hợp này... thực là hấp dẫn lắm. Dám cá nam nhân thiên hạ, chẳng mấy người có thể kiềm lòng được đâu.
Lăng Tiểu Ngư ư? Hắn đang chăm chú ngắm nhìn. "Trùng hợp" thay, nơi mà hai mắt hắn hướng tới, nó lại là đôi gò bồng đảo quá cỡ của người nằm trong quan.
Nhận ra điều đó, Gia Gia mới lên tiếng: "Tiểu Ngư, sao ngươi cứ nhìn chằm chằm vào ngực nàng ta vậy? Rất không phải lễ a".
Bị nhắc nhở, Lăng Tiểu Ngư lúc này mới đem ánh mắt thu hồi. Hắn thanh minh: "Ta chỉ dùng thần thức tra xét nội thể nàng thôi".
Chỉ tra xét?
Gia Gia thực là không mấy tin tưởng. Mà đâu chỉ nó, hai tỷ muội Thiên Hồ, các nàng cũng không tin.
Thiên Hồ Nguyệt nói: "Tra xét thì cứ nhất thiết phải hướng mắt vào ngực của người ta sao? Ngươi nhắm mắt cũng có thể dùng thần thức được a".
Tự thấy mình đuối lý, có giải thích thêm cũng vô dụng nên Lăng Tiểu Ngư quyết định ngừng thanh minh. Hắn lắc đầu, một bộ cây ngay không sợ chết đứng: "Muốn nghĩ sao thì tùy các ngươi".
...
"Hừm...".
Hắng nhẹ một tiếng, qua một hồi tiếp tục công việc tra xét, Lăng Tiểu Ngư đem thần thức lẫn pháp nhãn thu hồi, hướng Gia Gia - kẻ cũng mới thu hồi linh nhãn, hỏi: "Gia Gia, có phát hiện điều gì bất thường không?".
Hồi đáp là một cái lắc đầu: "Không thấy".
Gia Gia nói tiếp: "Cô gái này đã hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048968/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.