"Cổ Cổ, mạo phạm".
Chữ cuối cùng vừa ra khỏi miệng cũng là lúc Lăng Tiểu Ngư triển khai hành động. Tương tự như đã làm với Thiên Hồ Nguyệt, Lăng Tiểu Ngư hắn điểm liền ba chỉ, kế đấy thì dùng pháp ấn áp lên ngực Thiên Hồ Cổ.
Xong xuôi hết thảy, lúc này hắn mới quay lại bảo Gia Gia - kẻ vẫn đang đứng đợi: "Tốt rồi. Gia Gia, bắt đầu phá giải cấm chế đi".
"Ừ".
Lăng Tiểu Ngư, Thiên Hồ Nguyệt lẫn Thiên Hồ Cổ, tất cả hiện đều đã có thể tự lo cho mình nên Gia Gia chẳng cần phải tốn công căn dặn làm gì. Nó nhanh chóng dùng thổ độn chi thuật tiến nhập lòng đất để bắt đầu phá giải cấm chế.
Cái quá trình này, tính ra còn nhanh hơn dự kiến rất nhiều. Mặc dù xét về kết cấu, độ phức tạp thì cấm chế ở đây vượt trội hơn hẳn cái phía bên ngoài, nhưng do đã bị năm tháng bào mòn, lại cộng thêm thái âm chi lực tàn phá nên không tốn bao nhiêu công sức thì Gia Gia nó đã thành công phá giải. Trước sau gộp lại, thời gian cùng lắm nửa canh giờ.
Thời điểm nó thu tay, vốn vẫn luôn chăm chú dõi theo từng cử chỉ, Lăng Tiểu Ngư liền lên tiếng: "Gia Gia, đã xong?".
"Phù... ù...".
Gia Gia trước thở phào một hơi, sau mới lấy vạt áo lau trán, đáp: "Xong rồi. Bây giờ ngươi có thể đem cái cửa đá này nâng lên".
"Tại sao ngươi không nâng luôn?".
Gia Gia trợn mắt: "Nó nặng lắm a".
Cái gì chứ? Bảo nó đem cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048933/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.