"Lăng Tiểu Ngư".
Giữa lúc Thiên Hồ Nguyệt đang âm thầm lo lắng, tìm phương nghĩ cách thì bên cạnh nàng, giọng Thiên Hồ Cổ cất lên.
Với cái nhìn đầy oán giận, Thiên Hồ Cổ chất vấn: "Rốt cuộc thì ngươi muốn gì?".
"Tỷ muội ta với ngươi không thù không oán, tại sao ngươi lại đối với chúng ta như vậy?!".
"Chẹp...".
Bên này, Gia Gia nghe xong liền hướng nam nhân bên cạnh tặc lưỡi: "Tiểu Ngư, coi bộ ngươi đã khiến nàng oán giận rồi a".
Lăng Tiểu Ngư từ chối trả lời. Bỏ qua Gia Gia, hắn hồi đáp Thiên Hồ Cổ: "Cổ Cổ, ta không định sẽ làm hại hai người".
Không có ý gây hại?
Thiên Hồ Cổ nổi đoá, khó kiềm thêm được nữa.
Là ai đã âm thầm bám theo tỷ muội các nàng rồi bất ngờ tập kích?
Là ai đã gọi ra hắc long, sai khiến nó thương tổn tỷ tỷ nàng, bất chấp nàng ra sức kêu gào, thậm chí van xin?
Chính là Lăng Tiểu Ngư hắn.
Sau ngần ấy việc, bây giờ hắn lại nói hắn không hề cố ý gây thương hại gì?
Thiên Hồ Cổ nàng không phải đứa trẻ lên ba!
Nấm tay siết chặt, Thiên Hồ Cổ hít mạnh một hơi, nói: "Ngươi không phải Lăng Tiểu Ngư. Lăng Tiểu Ngư mà ta biết không phải như vậy...".
"Khác nhau thế nào?".
"Hắn tốt hơn ngươi. Gấp trăm lần".
"Nói vậy là bây giờ muội thấy ta rất xấu xa?".
"Xấu xa?" - Thiên Hồ Cổ chả có tí gì gọi là nể nang, e ngại, nàng chửi thẳng - "Ngươi vốn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048914/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.