"Lăng Tiểu Ngư! Dừng lại! Dừng lại đi...!"
"... Ta bảo ngươi dừng lại...".
Kêu mãi không nghe, gọi mãi chẳng được, bên trong kết giới, Thiên Hồ Cổ bất lực khụy xuống. Tâm nàng, nó đau. Một phần vì sự lạnh lùng của Lăng Tiểu Ngư, nhưng đa phần là bởi vì tỷ tỷ nàng.
Trên thương khung, trải qua một đỗi cùng hắc long tranh đấu, nhị tỷ nàng đã gánh chịu khá nhiều thương tổn. Từ long trảo, từ những chiếc răng nanh sắc nhọn. Vết cắn xé, chúng hiện hữu khắp nơi. Máu tươi loang lổ chảy dài...
Từ nhỏ tới lớn, đây là lần đầu tiên Thiên Hồ Cổ nàng nhìn thấy tỷ tỷ bị thương nhiều như vậy, thê thảm như vậy. Tất cả... tất cả đều là do Lăng Tiểu Ngư gây ra.
Vì cái gì chứ?
Lăng Tiểu Ngư hắn rốt cuộc là vì cái gì chứ?!
Hắn nói chỉ muốn biết vị trí nàng hái linh quả, Thiên Hồ Cổ nàng đã đồng ý sẽ nói cho hắn biết rồi, tại sao hắn vẫn không chịu dừng tay?
Thứ Lăng Tiểu Ngư hắn muốn, thực sự có phải chỉ là một chút thông tin kia?
Thiên Hồ Cổ, nàng chẳng còn tin nổi nữa rồi.
...
"Lăng Tiểu Ngư... Lăng Tiểu Ngư...".
"Ngươi độc ác lắm...".
...
"Hống!".
"Grào... ào..!!
...
Thiên Hồ Cổ đích xác đã rất đau lòng; oán giận? Cũng ít nhiều. Nhưng, bất kể tâm nàng có đau bao nhiêu, lòng nàng có oán bao nhiêu thì cũng chả để làm gì. Lăng Tiểu Ngư, hắn đâu còn tốt bụng như thuở ban đầu gặp gỡ ấy. Cuộc chiến, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048912/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.