Đem cánh tay biến dạng nâng lên, Lăng Tiểu Ngư thoáng quan sát, rồi lẩm bẩm: "Xem ra vẫn cần thêm thời gian để hoàn thiện".
Ngó sang Thiên Hồ Nguyệt, hắn bảo: "Nguyệt cô nương, ta đã sẵn sàng rồi. Cô nương có thể xuất thủ".
"Được. Thiên Hồ Nguyệt ta cũng đang rất muốn biết nhân loại ngươi có thể làm ra được trò trống gì".
Ý niệm Thiên Hồ Nguyệt vừa động thì ngay lập tức, sáu Đại Nhật Kim Luân liền bay ra, nhắm Lăng Tiểu Ngư công kích. Tất nhiên, Linh Ngục Trường Qua trong tay nàng cũng sẽ không yên vị.
Tả thủ đưa lên, nàng cầm trường qua chém ra một đường.
Hắc sắc quang nhận tức thì tái hiện!
"Tới đây đi".
Giọng bình thản, trong cái thanh âm trầm thấp, ngắn ngủi ấy, Lăng Tiểu Ngư nhấc chân bước tới. Chỉ thấy đồng tử trong mắt hắn bỗng đổi thành màu bạc, kế đấy thì tay phải hắn vung lên.
Một chuyện bất ngờ xảy ra.
Lăng Tiểu Ngư, hắn vậy mà cản được Đại Nhật Kim Luân.
Mà không. Không phải cản. Chính xác thì Lăng Tiểu Ngư hắn đã bắt được Đại Nhật Kim Luân!
Tuy chỉ có một cái, nhưng điều này cũng đã quá khó tin đối với Thiên Hồ Nguyệt lắm rồi.
Và càng khó tin hơn nữa là sau khi bắt được cái Đại Nhật Kim Luân kia, Lăng Tiểu Ngư vậy mà lại dùng chính nó để đánh bật năm kim luân còn lại.
Gạt đi rung động vừa trỗi lên trong lòng, Thiên Hồ Nguyệt mau chóng lấy lại bình tĩnh. Nàng bắt quyết, dùng thần niệm kêu gọi kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048907/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.