"Haizz... Bọn họ là người tốt, vậy mà phải chịu kết cục thế này. Ông trời thật đúng là không có mắt".
"Giờ nghĩ lại, với thân thể tàn khuyết kia, thật không biết Tô Phúc Đường làm sao có thể sống được những mấy tháng trời...".
...
"Thân thể tàn khuyết, trên người dẫu có ngân lượng e cũng sớm không giữ được. Nàng ấy hẳn đã phải khất thực người qua đường".
Ngước nhìn Lăng Tiểu Ngư - kẻ vừa giải đáp cho mình, Gia Gia hỏi: "Tiểu Ngư, làm một hành khất thì cảm giác thế nào? Ngươi có biết không?".
Lăng Tiểu Ngư lắc đầu: "Không biết. Nhưng hẳn là rất tệ".
"Gia Gia, ngươi có muốn trải nghiệm một lần không?".
"Trải nghiệm? Trải nghiệm cái gì?".
"Làm một hành khất".
...
...
Thời gian thấm thoát thoi đưa, rất nhanh, một tháng nữa đã lại trôi qua.
Tại thành La Xương, kinh đô nước Việt...
Quả đúng như cái danh thiên hạ đệ nhất thành của Trung nguyên, La Xương rộng lớn và trù phú vô cùng. Ở đây có đủ thứ xa xỉ trên đời. Từ cảnh vật, kiến trúc cho tới con người. Sự giàu có, thật chẳng biết kể đâu cho hết.
Tuy nhiên, đã nhìn trước thì cũng nên ngó sau. La Xương rất đỗi xa hoa, điều đó không giả. Nhưng, đường có nhiều ngả, người có nhiều hạng, cuộc sống bao giờ cũng có hai mặt, dù bất kỳ đâu. La Xương không phải ngoại lệ.
Đằng sau sự giàu có của đế đô này, mặt tối vẫn luôn hiện hữu. Cái nghèo, cái đói, hàng trăm thứ tệ nạn trên đời. So
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048887/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.