Thông qua một ít thủ đoạn, Lăng Tiểu Ngư đã rất dễ dàng tra ra nơi ở của Tô Sáng hiện giờ. Hắn cũng chẳng định cư đâu xa, ngay tại trấn Thanh Hoa này thôi. Lẽ hiển nhiên là sống cùng với người vợ quyền quý, đứa con gái của quan thượng thư kia.
Trước đại môn Tô phủ, Lăng Tiểu Ngư đứng nhìn một lúc, chợt nhếch môi cười lạnh: "Nhà thật là lớn. Coi bộ Tô Sáng sống rất tốt".
"Hừ, cái tên bạc bình bạc nghĩa, còn tệ hơn cầm thú...".
Gia Gia căm hận, xung phong tiến đến.
Tới gần cửa lớn, ngay lập tức, bốn tên quan binh liền tuốt đao ngăn lại. Một tên quát: "Đứng lại!".
"Ngươi là ai?".
"Ta là ai a?".
Trong hình hài cô bé năm tuổi, Gia Gia co tay thành nấm đấm, đưa lên miệng thổi nhẹ: "Các ngươi thật muốn biết? Được, ta cho các ngươi biết".
"Binh! Binh!".
"Binh! Binh!".
Cúi nhìn bốn tên quan binh đã nằm bất động bên dưới, Gia Gia hừ khẽ: "Giờ thì các ngươi đã biết ta là ai rồi chứ?".
...
"Đánh ngất... Ta còn tưởng ngươi sẽ giết bọn họ".
Gia Gia quay lại nhìn Lăng Tiểu Ngư - kẻ vừa mới nói, đáp: "Làm chuyện ác là Tô Sáng, bọn họ cũng đâu có tội gì. Gia Gia ta là người hiểu lý lẽ a".
"Được rồi Tiểu Ngư, chúng ta mau vào trừng trị cái tên lòng lang dạ thú kia đi".
Nói rồi, Gia Gia giơ chân đạp tung cánh cửa, hiên ngang tiến vào.
"Đứng lại!".
...
"Hừm...".
Đảo quanh một vòng binh lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048884/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.