Nếu có ai đó hỏi cảm xúc của Lăng Tiểu Ngư lúc này là gì thì câu trả lời hẳn là... "Không biết".
Tâm trí hắn, nó gần như đã đình trệ mất rồi.
Thao Thiết... Đại hung chi thú... Hoạ của chính giáo...
Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Vừa mới đứng lên chưa được bao lâu, một lần nữa, Lăng Tiểu Ngư lại ngã xuống. Toàn thân vô lực, hắn nhìn về phía trước, nơi Thao Thiết đang hiện diện...
...
"Grào... ào...!".
Trái với vẻ đờ đẫn của Lăng Tiểu Ngư, phía bên này Thao Thiết lại đang vô cùng "sống động". Nó ngửa mặt lên trời, liên tục kêu to.
Thanh âm vang vọng cả một vùng, thậm chí đã truyền đến tai của một số người. Ví như Âm Tiểu Linh chẳng hạn.
Cách đó một quãng, Âm Tiểu Linh vốn đang ngồi nghỉ trên một cành cây cao, chợt nghe tiếng kêu gào của Thao Thiết thì không khỏi nhướng mày nghi hoặc: "Thanh âm này...".
"Khí lực hùng hậu như vậy, lẽ nào là một quái thú kinh khủng nào đó?".
...
"Nhưng tại sao nó lại bạo động? Chẳng thể nào tự dưng kêu lên như vậy được...".
"Rất có thể nó đang đánh nhau với ai đó...".
Chợt nghĩ tới chuyện gì, Âm Tiểu Linh bắt đầu lo lắng: "Cái này... Sẽ không phải là đầu gỗ đó chứ?".
"Không được. Ta phải đi xem thử".
Dạ khẩn trương, Âm Tiểu Linh bật dậy, lần theo phương hướng thanh âm tìm tới.
...
Trong khi đó, tại một góc khác...
Trùng hợp làm sao, Tô Đông Vũ - kẻ đã may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048855/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.