Trong màu đen tăm tối, ba người Lăng Tiểu Ngư, Chu Đại Trù, Lệ Thắng Nam lặng lẽ bước đi, khá là thận trọng.
Cứ thế, bọn họ đi mãi... đi mãi, tận đến khi phát hiện ra một hạp cốc với một hang động bên trong. Không lớn nhưng được cái kín đáo khó tìm. Quả thực rất thích hợp để làm nơi trú ẩn.
Sau khi thăm dò hạp cốc bên dưới một đỗi, Chu Đại Trù quay lên, nói với Lăng Tiểu Ngư và Lệ Thắng Nam: "Tiểu Ngư, Lệ sư tỷ, ta cảm thấy hạp cốc này rất được, có thể dùng làm nơi trú ẩn".
"Đại Trù." - Lệ Thắng Nam nghe xong thì hỏi - "Liệu có an toàn không?".
"Sư tỷ đừng quá lo lắng. Vị trí bây của chúng ta hiện giờ đã cách chỗ cũ rất xa rồi, tin tưởng quái thú kia sẽ chẳng dễ dàng gì mà lần ra được đâu".
"Lệ sư tỷ, Đại Trù sư huynh nói đúng đấy. Sư tỷ đừng quá lo lắng".
Trước sau được hai vị sư đệ trấn an, trong lòng Lệ Thắng Nam cũng đã phần nào buông lỏng. Nàng nhẹ gật đầu: "Vậy cứ theo ý hai vị sư đệ đi".
Đã có được sự đồng thuận của Lệ Thắng Nam, Chu Đại Trù chính thức quyết định dừng chân. Vẫn là người dẫn đầu, hắn xoay người, lần nữa tiến xuống hạp cốc bên dưới.
Nhưng chính lúc này, tại khoảnh khắc Chu Đại Trù hắn vừa xoay lưng thì chuyện ngoài ý muốn đã phát sinh. Phía bên trái, trong màn đêm sâu thẳm, một vệt lưu quang đang hướng bên này tiến lại. Tốc độ cực nhanh!
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048852/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.