"Mọi chuyện nó là như vậy. Hoá Long Trì phát sinh dị biến, thú thực chính ta cũng rất ngoài ý muốn. Suốt hơn hai ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên có chuyện như vầy xảy ra".
"Linh quang đại phóng, hấp lực kinh nhân, đây rốt cuộc là chuyện gì?".
Ngọc Vân Tử cúi nhìn hố sâu, lòng đầy nghi vấn. Hắn nói ra suy đoán của mình: "Chưởng môn sư huynh, huynh có nghĩ đây là một sự an bài của tổ sư gia không?".
Cơ Thành Tử trầm ngâm, rồi đáp: "Cũng có khả năng là thủ bút của tổ sư gia".
Suy đoán ấy, nó tất nhiên không hề tùy tiện, hoàn toàn có cơ sở hẳn hoi. Hoá Long Trì vốn dĩ được đại trận bao bọc, chỉ có duy nhất một lối ra vào, bất cứ kẻ nào muốn tiến nhập thì đều phải đi qua. Mà theo như báo cáo của Trần Túc, ngoại trừ mấy người Đồ Tự ra thì chẳng còn ai khác bước vào bên trong. Thêm nữa thì ban nãy Cơ Thành Tử hắn cũng đã đích thân đi kiểm tra đại trận, rà soát phạm vi xung quanh, kết quả trả về là hoàn toàn bình thường. Hắn khẳng định trong khoảng thời gian nọ, chỉ có duy nhất mấy người Đoàn Tự ở bên trong Hoá Long Trì mà thôi.
Nói cách khác, chuyện các đệ tử mất tích, nó vốn không can hệ gì với ngoại nhân, hết thảy đều bắt nguồn từ chính Hoá Long Trì. Ở toà kiến trúc này, nó có chứa đựng huyền cơ.
Mà Hoá Long Trì, nó từ đâu mà có? Chẳng phải do tổ sư gia xây dựng, bố trí ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048829/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.