"Ồ...".
Đang ngồi hộ pháp bên cạnh Hoá Long Trì, Đồ Tự trông thấy quanh người Tô Đông Vũ hào quang toả ra, khí tức bành trướng thì không khỏi động dung. Chờ cho sư đệ đã ổn định tình hình, lúc này hắn mới lên tiếng hỏi:
"Tô sư đệ, đệ hình như đã vừa đột phá?".
Dưới sự chăm chú của Đồ Tự, cũng đồng thời là của những đệ tử còn lại, Tô Đông Vũ mỉm cười, đáp: "Hồi sư huynh, đệ đúng là vừa mới đột phá".
Hắn nói tiếp: "Cánh cửa chân nhân trung kỳ, đệ rốt cuộc cũng đã chạm đến".
...
"Tô sư đệ quả nhiên lợi hại".
Im lặng vài giây, Đồ Tự thật lòng khen ngợi: "Chưa tới sáu mươi tuổi đã có thể vượt qua bình cảnh, chạm đến cánh cửa chân nhân trung kỳ, thiên tư của sư đệ đúng là khiến người kinh ngạc. Ngẫm lại mình... sư huynh ta đây thực thấy hổ thẹn".
"Sư huynh đã nặng lời. Đệ đây cũng chỉ là do may mắn".
Mặc dù ngoài miệng thì khiêm nhường như vậy nhưng kỳ thực trong lòng, Tô Đông Vũ lúc này lại đang rất tự đắc. Tại thời khắc này đây, hắn đã chính thức vượt qua Dương Tiểu Ngọc, trở thành người có tu vi cao nhất trong thế hệ trẻ của Thiên Kiếm Môn rồi.
Hữu ý lại làm như vô tình, Tô Đông Vũ đưa mắt liếc qua vị trí của Mặc Kiếm Phong...
Nhìn Dương Tiểu Ngọc vẫn đang khép mắt chuyên tu, hắn âm thầm bĩu môi: "Hừ, làm bộ làm tịch. Tư chất Dương Tiểu Ngọc ngươi có cao tới đâu thì tuổi cũng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048825/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.