"À, suýt tí thì ta quên. Tiểu Linh, nha đầu ngươi sẽ không đi tìm cái tên Lăng Tiểu Ngư kia đấy chứ?".
"Mẫu thân, con đã nói là sẽ không tìm gặp hắn nữa rồi mà".
"Thật không đấy?".
"Mẫu thân, con là nữ nhi của người a. Người phải tin con chứ. Con đối với Lăng Tiểu Ngư kia bất quá chỉ là có tí hảo cảm thôi...".
"Ta cũng mong là vậy... Tiểu Linh, hắn ta là đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Môn. Chúng ta với hắn vốn dĩ là địch nhân...".
Mắt thấy mẫu thân mình lại sắp ca lên điệp khúc thân quen, Âm Tiểu Linh vội vàng can thiệp. Nàng xua tay đùn đẩy: "Biết rồi biết rồi. Con sẽ không để phát sinh tình cảm gì với hắn đâu mà. Mẫu thân cứ đi lo việc của người đi...".
...
...
"Phù... Cuối cùng cũng chịu đi".
Trông theo thân ảnh mẫu thân mình, Âm Tiểu Linh thở phào một hơi: "Không biết mẫu thân mình nghĩ cái gì nữa. Mình với Lăng Tiểu Ngư kia làm sao mà có khả năng phát sinh chuyện gì được. Xuy... Hắn là một tên đầu gỗ a".
"Haizz... Giá như hắn không phải đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Môn thì tốt biết mấy...".
Câu trước vừa phủ nhận, câu sau đã liền thở dài tiếc nuối, Âm Tiểu Linh, nàng rõ ràng có sự mâu thuẫn. Coi bộ ở trong lòng mình, nàng đối với Lăng Tiểu Ngư cũng không đơn giản chỉ là một tí hảo cảm như đã nói.
Phỏng đoán?
Hiện tại thì cơ sở đã thêm phần vững chắc rồi. Vị trí của Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048822/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.