Quan sát thấy các đồ nhi ai nấy cũng mặt mày trầm trọng, Lăng Thanh Trúc hiểu ý, bèn bĩu môi chê trách:
"Này này, mấy đứa các ngươi sao vậy? Đứa nào đứa nấy nét mặt cứ như thể sắp chết tới nơi không bằng...".
"Lão nhân gia...".
Dáng vẻ vẫn phiền lo như cũ, Chu Đại Trù than: "Một cái hoạ hung linh thôi đã ghê gớm lắm rồi, bây giờ tổ sư gia lại bảo chúng ta sẽ phải đương đầu với tận bốn mối hoạ. Huyền Vũ, Thao Thiết là cái gì chứ? Đều là những linh chủng kinh khủng bậc nhất của thuở hồng hoang. Bọn chúng chính là thần thánh a. Phàm nhân chúng ta sao có khả năng đối đầu với thần linh được...".
"Haizz... Con năm nay tuổi còn chưa đến ba mươi, vẫn chưa kịp lấy vợ sinh con để nối dõi tông đường... Ui da!".
Đang lẩm bẩm, Chu Đại Trù chợt kêu lên một tiếng. Hắn đưa tay xoa đầu, hai mắt liếc qua sư phụ mình, khá là bất mãn: "Lão nhân gia, người đừng hễ tí là ra tay đánh người có được không?".
"Ăn nói linh tinh, đáng đánh".
Chả màng tới họ Chu nữa, Lăng Thanh Trúc quay lại vấn đề: "Tai kiếp hàng lâm, ta đây chưa sợ, mấy đứa các ngươi lo lắng cái gì? Huyền Vũ, Cung Đâu, Thao Thiết, Song Ngư, bốn mối hoạ này tuy rằng rất lớn, nhưng còn chưa tới mức vô phương hoá giải".
"Nói cho các ngươi biết, tổ sư gia đã có chỉ điểm cả rồi. Theo tiên liệu của người thì vào lúc chính đạo lâm nguy, một vị Minh Tôn sẽ giáng thế. Tiếp sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048820/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.