Mắt nhắm rồi lại mở ra, Cơ Thành Tử cuối cùng đã hạ xuống quyết tâm.
"Lăng Thanh Trúc, Lăng Tiểu Ngư, các ngươi nếu đã kiên quyết như vậy... Thôi được, Cơ Thành Tử ta sẽ thành toàn cho các ngươi".
"Chưởng môn sư huynh, cảm tạ sư...".
Niềm vui chưa kịp nở đã vội úa tàn, Lăng Thanh Trúc nhìn kim quang đang toả ra từ Cang - thanh bảo kiếm, cũng là một trong Ngũ Đại Tiên Kiếm mà Cơ Thành Tử nắm trong tay, thần tình đại biến. Nàng nhanh chóng kéo Lăng Tiểu Ngư cùng bỏ chạy.
Chỉ là... các nàng chạy thoát được sao?
...
"Lăng Thanh Trúc, Lăng Tiểu Ngư, các ngươi một kẻ là sư một kẻ là đồ mà lại sinh lòng luyến ái... Thiên Kiếm Môn ta là danh môn, há có thể dung thứ chuyện này?".
"Để không thẹn với tổ sư gia, để không thẹn với chính giáo thiên hạ, hôm nay Cơ Thành Tử ta sẽ đích thân dọn đi đống nhơ bẩn này!".
"Ong!".
"Ong!".
Cang kiếm ngân lên, Cơ Thành Tử lập tức hoá thành một đạo kim quang đuổi theo. Dựa vào đạo hạnh thâm sâu của mình, chẳng mấy chốc mà hắn đã đuổi tới.
Chắn trước lối đi, hắn nhanh tay ném ra bốn tấm phù lục, giăng thành đại trận.
"Để ta xem các ngươi còn có thể chạy đi đâu!".
...
"Sư huynh, huynh thật muốn truy cùng giết tận?".
Đáp lại Lăng Thanh Trúc là một ánh mắt lạnh lùng, rất đỗi hà khắc: "Sư đồ luyến ái, đại tội bất dung".
Nói đoạn, Cơ Thành Tử dang cánh tay phải ra, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048807/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.