Vàng. Đó là vàng!
Nếu như đang đứng trước mặt hắn là một vị công tử hay một vị tiểu thư nào đó thì chả nói làm gì, nén vàng này Hà Thiểm hắn có thể hiểu được. Thế nhưng đây lại là...
Căn cứ vào quần áo mà Lăng Thanh Trúc và Tô Phúc Đường đang mặc, rõ ràng là thuộc diện gia cảnh nghèo khó a. Chưa vội bàn tới chất liệu, riêng mỗi màu sắc thôi cũng đã thấy quê mùa lắm rồi.
Ấy vậy mà chính từ những kẻ quê mùa này, một nén vàng đã được xuất ra...
Liệu có phải là vàng giả?
Hà Thiểm sinh nghi, bèn cầm lấy nén vàng trên bàn, đưa lên miệng cắn mạnh.
"Ui a...".
"Hừ... Ngươi giỏi thì cắn thêm mấy cái nữa đi, để coi răng ngươi có gãy hay không".
Đối với thái độ hoài nghi của chủ tiệm Hà Thiểm, Lăng Thanh Trúc thực rất bực mình. Tình cảnh này, nàng đã không lường được...
Quần áo trên người mình rất đỗi thô ráp quê mùa, cái đó Lăng Thanh Trúc nàng biết chứ. Có điều nàng nghĩ, tốt xấu gì thì bản thân cũng là một siêu cấp mỹ nữ, đứng trước dung nhan ấy, nam nhân mấy kẻ lại chẳng động lòng? Mà động lòng thì sẽ rất dễ nói chuyện a.
Ai ngờ được... Cái tên chủ tiệm thối tha này, thái độ của hắn vậy mà khinh người tới như vậy.
"Hừm... Thật kỳ quái. Tên này rõ ràng chỉ là một phàm nhân bình thường, tại sao lại có thể dửng dưng trước nhan sắc khuynh thành tuyệt thế của ta được nhỉ? Mọi khi ta ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048790/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.