Tại sao phải bố trí cấm chế? Nhìn hang động tạm bợ kia thì rõ ràng đâu phải chỗ cư ngụ lâu dài...
"Hừm... Rõ ràng có chỗ khuất tất." - Lão nhân mặc đạo bào thầm nghĩ.
Hắn nở nụ cười nhạt, thế rồi đột nhiên nhấc chân tiến lên phía trước, hướng vào bên trong thạch động.
Thấy vậy, Lăng Tiểu Ngư lập tức đứng ra ngăn cản.
"Tiền bối, xin hãy dừng bước".
Hắn tiếp tục: "Sư phụ không thích bị người làm phiền trong lúc đả toạ".
Nụ cười càng tươi tắn, thân thiện hơn trước, lão nhân mặc đạo bào đáp: "Tiểu huynh đệ xin đừng lo, chúng ta chỉ vào trú mưa một lúc, sẽ không quấy nhiễu sư phụ của ngươi đâu".
Dứt câu, lão nhân lách mình, tiếp tục tiến vào. Sau lưng hắn, bốn tên đệ tử cũng bắt đầu nối gót đi theo.
"Tiền bối!".
Một lần nữa, thân ảnh Lăng Tiểu Ngư vượt lên chắn lối. Và lần này thì hắn đã biểu lộ tức giận. Giọng lạnh lùng, hắn cảnh báo: "Xin tiền bối đừng khiến ta khó xử. Một khi gia sư cảm thấy phiền lòng thì ta thật không gánh nổi hậu quả đâu".
"Hửm?".
Lão nhân liếc qua Lăng Thanh Trúc, rồi nhận xét: "Xem ra sư phụ của tiểu huynh đệ cũng không phải người dễ gần".
"Nhưng mà không sao. Băng sơn mỹ nhân thực ra lại rất hợp với khẩu vị của ta".
"Tiền bối, ngài... Ngài nói vậy là ý gì?!".
"Ý gì?".
Lão nhân không trực tiếp trả lời Lăng Tiểu Ngư mà quay lại nhìn bốn tên đệ tử của mình, nói với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048771/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.