Kinh nhưng không loạn, dưới hung uy của thanh kiếm chưa biết có phải là Trường Sinh hay không kia, Đồ Tam Nương cấp tốc bày ra phòng hộ, hai tay đồng thời hướng thương khung đánh lên.
Tức khắc, hai huyết thủ to lớn hiện ra, cùng nhau đối kháng với đạo thanh quang đang tiến xuống.
"Oành... oành... h... h...!".
...
Một bất ngờ đã xảy ra. Trong cuộc va chạm lần này, huyết thủ của Đồ Tam Nương vậy mà lại bại dưới kiếm quang của Lăng Thanh Trúc. Tuy nhiên, lạ lùng thay, trên mặt Đồ Tam Nương, thay vì lo lắng sợ hãi thì lúc này, thứ hiện lên đây lại là tiếu ý.
Không sai, chính là tiếu ý. Đồ Tam Nương, nàng cười.
Thân ảnh hiện ra ở một nơi khác, giữa không trung, Đồ Tam Nương nhìn đối thủ của mình, thâm ý nói ra: "Lăng Thanh Trúc, "Trường Sinh tiên kiếm" của ngươi thật là đáng sợ a, suýt tí nữa thì doạ chết ta rồi".
"Hừm... Đại ma nữ như ngươi, chết được một người đỡ một người".
Ngó xuống thanh kiếm màu xanh đang cầm trong tay, Lăng Thanh Trúc tiếp lời, giọng vẫn hằn học như cũ: "Nếu như thứ ta đang cầm là bản thể của Trường Sinh tiên kiếm thì mạng của ngươi đã xong tám đời rồi".
"Đáng tiếc, tiên kiếm chân chính lại không ở đây".
Đồ Tam Nương nhẹ lắc đầu, đầy cảm khái: "Aizz... Lăng Thanh Trúc, ngươi hẳn là đang cảm thấy tiếc nuối lắm nhỉ? À, cũng có lẽ là bất cam chăng?".
Thở ra một hơi, giọng Đồ Tam Nương dần nghiêm túc lại: "Lăng Thanh Trúc, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048763/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.