...
"Sư phụ?".
"Sư phụ?" - Trông thấy đồ nhi vừa nhận ra mình bỗng liền thay đổi sắc mặt, Lăng Thanh Trúc khó tránh nghi ngờ - "Không phải ta thì ngươi nghĩ là ai?".
"Tiểu Ngư Nhi, chẳng lẽ ngươi đang đợi người nào?".
"K-Không có." Lăng Tiểu Ngư lập tức phủ nhận.
"Thật là không có? Nhưng bộ dạng của ngươi đáng nghi lắm".
"Sư phụ, chỉ là do đệ tử quá bất ngờ thôi".
Dứt câu, Lăng Tiểu Ngư liền chuyển ý: "Sư phụ, người vào phòng đi".
...
Lát sau, bên trong căn phòng.
Lăng Thanh Trúc tự mình đưa tay kéo ghế ngồi xuống, ngồi xong thì hỏi: "Tiểu Ngư Nhi, mấy ngày qua tiểu tử ngươi ở đây thế nào? Có xảy ra chuyện gì không?"
"Cũng không có gì đặc biệt ạ".
Lăng Tiểu Ngư quan tâm hỏi lại: "Sư phụ, còn người? Người đã lấy được tinh huyết Thiên Hồ chưa?".
Chép môi, Lăng Thanh Trúc tỏ ra bất mãn: "Hừ, tiểu tử ngươi chỉ nghĩ đến tinh huyết Thiên Hồ thôi à?".
Hiểu ra ý tứ, Lăng Tiểu Ngư vội đính chính: "Sư phụ, ý đệ tử không phải như vậy...".
"Không phải vậy thì là gì?".
Hờn trách còn chưa tan, Lăng Thanh Trúc bắt đầu kể khổ: "Tiểu Ngư Nhi à Tiểu Ngư Nhi, tiểu tử ngươi có biết chuyến này tới Thanh Khâu ta đã phải chịu biết bao nhiêu hung hiểm không? Vì muốn lấy được tinh huyết Thiên Hồ về luyện chế đan dược giúp Yến cô cô ngươi kéo dài thọ mệnh mà tính mạng của ta thậm chí đã suýt bỏ lại đó luôn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048752/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.