...
Lăng Thanh Trúc vừa đi chưa lâu thì từ bên ngoài thạch thất, một nữ thị vệ đã tiến vào bẩm báo: "Vương, Bắc Gia đại nhân đã tới".
"Cho hắn vào".
...
Tầm chục giây sau.
Trừ bỏ Thiên Hồ Đại Mi thì bên trong thạch thất hiện đã có thêm một người nữa: Thiên Hồ Bắc Gia.
Trong bộ bạch y thanh nhã, hắn dừng trước tấm rèm, kính cẩn lên tiếng: "Mẫu thân".
Phía bên kia, Thiên Hồ Đại Mi nghe rõ nhưng chưa hồi đáp. Thay vào đó, nàng đưa tay vén rèm, chậm rãi bước ra.
Tương tự nhi tử mình, bộ đồ mà Thiên Hồ Đại Mi đang mặc cũng thuần một màu trắng; khác, có chăng là nó được thiết kế phức tạp hơn, hoạ tiết nhiều hơn. Và tất nhiên là cũng sang trọng hơn. Đặc biệt là phần cổ và vai áo. Ở nơi ấy, có sáu bộ da hồ ly nguyên vẹn đang được đính vào, chính chúng đã làm tôn lên vẻ quyền uy, quý phái của nàng.
Cần nói, sáu bộ da hồ ly nguyên vẹn kia, chúng không phải hàng giả, cũng chẳng phải từ chốn xa xăm nào lấy về. Chúng là da thật, được lột từ trên thân thể của những tộc nhân Thiên Hồ có uy vọng đã chết.
Ghê rợn ư?
Đối với Thiên Hồ tộc thì không. Trong quan niệm của tộc nhân Thiên Hồ, có thể được hồ vương sử dụng thân thể mình sau khi chết, đấy là một vinh hạnh lớn lao.
...
Nhân - yêu khác biệt, tư tưởng bất đồng chẳng có gì lạ.
Huống hồ, trang phục bất quá cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048740/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.