...
"Cô nương, hmm... cám ơn".
Lăng Tiểu Ngư ngó sang hồng y thiếu nữ - người mới ra tay giải vây cho mình, hơi ngại ngùng nói ra.
Đáp lại hắn, hồng y thiếu nữ chìa bàn tay trắng ngần của mình, bảo: "Đưa cho ta".
Đưa?
Lăng Tiểu Ngư nhất thời còn chưa kịp hiểu nên chỉ biết đứng nhìn.
Thấy hắn như vậy, hồng y thiếu nữ mới nói rõ: "Lọ Thanh Linh Đan của ngươi. Chẳng phải vừa rồi ngươi tính dùng nó để thay thế số tiền mua kẹo hồ lô sao?".
"À...".
Rốt cuộc đã hiểu ra, Lăng Tiểu Ngư rất sảng khoái cầm lọ đan dược đặt vào lòng bàn tay của người nơi đối diện. Miệng không quên dặn: "Cô nương, Thanh Linh Đan này có công dụng giải độc bồi nguyên, thích hợp dùng cho các trường hợp như...".
...
"À, ra loại thuốc này là dùng như vậy".
Hồng y thiếu nữ kiên nhẫn nghe hết lời dặn dò của người nào đó, cười cười gật gật. Kế đấy, nàng đem lọ Thanh Linh Đan cất đi, từ đầu đến cuối đều chả buồn kiểm tra chút gì.
Chuyển ánh mắt sang người tiểu hồ yêu với khoé miệng lem luốc nước đường, cố tỏ ra thân thiện: "Tiểu muội muội, mặt mày bị vấy bẩn hết rồi kìa".
"Lại đây để tỷ tỷ lau cho".
"Không".
Hơi ngoài ý muốn của hồng y thiếu nữ, tiểu yêu hồ vậy mà thẳng thừng từ chối. Cô bé bước lại gần Lăng Tiểu Ngư, kéo tay áo hắn, bảo: "Ngươi giúp ta lau".
"Ta?" Lăng Tiểu Ngư chỉ vào mình, hỏi lại.
"Ừ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048725/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.