"Cô bé này...".
Giống như kẻ bám đuôi mình, Lăng Tiểu Ngư cũng đã phát giác ra sự bất thường trên người tiểu cô nương nọ. Thông qua pháp nhãn vừa triển khai, hắn khẳng định cô bé chính là một yêu quái, thuộc chủng hồ yêu.
Tuy vậy, trong lòng hắn vẫn còn điều nghi hoặc...
"Cô bé này đích xác là yêu quái, nhưng khí tức tại sao... hình như còn chẳng bằng một tu sĩ trúc cơ kỳ nữa".
"Lẽ nào cô bé không phải yêu tu hoá hình kỳ tu luyện lâu năm mà là con cháu của một vị đại yêu nào đấy?".
Tin là như vậy, Lăng Tiểu Ngư đứng im tiếp tục theo dõi. Hắn muốn xem xem tên tiểu yêu kia định giở trò gì.
Mặc dù Lăng Tiểu Ngư hắn xuất thân danh môn, được dạy phải có nghĩa vụ trừ yêu diệt ma, phù trợ chính giáo, nhưng như thế không có nghĩa hễ cứ gặp yêu là giết, gặp ma là diệt. Cũng như sư phụ hắn từng nói, người có thiện - ác, yêu ma có tốt - xấu. Tùy tiện lạm sát hắn cho là không nên.
...
Quyết định của Lăng Tiểu Ngư, lần này thực rất đúng đắn. Bởi lẽ tiểu cô nương khả ái kia đã chẳng hề làm ra một việc xấu xa nào cả. Suốt một đỗi lâu cô bé chỉ đứng nhìn chằm vào mấy xâu kẹo hồ lô rực rỡ sắc màu được cắm vào ụ cọc rơm ở nơi gần đó, ánh mắt khao khát vô cùng.
Thế rồi, khi đã kiềm lòng không được nữa, cô bé xê dịch tới trước, nuốt xuống một ngụm nước bọt, hỏi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048723/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.