"Sư phụ...".
Trước tấm lòng từ ái của ân sư, Lăng Tiểu Ngư thực rất cảm động. Đồng thời, hắn cũng tự trách.
Đối với việc bản thân đã cố tình che giấu, vốn dĩ hắn cho rằng sư phụ sẽ trách phạt mình, thật chẳng ngờ... Nàng không những không trách mà còn nặng lòng vì hắn lo nghĩ...
"Tiểu Ngư Nhi".
Muốn rèn sắt khi còn nóng, Lăng Thanh Trúc lập tức chớp lấy cơ hội: "Tiểu tử ngươi nói thật cho ta biết đi. Những gì ngươi thể hiện ở Ngũ Kiếm Đài hôm đó có phải đều là do vị cao nhân ở Phị Tinh Đới Nguyệt Động truyền thụ không?".
Nếu là bình thường, vì lời hứa của mình với Gia Gia, Lăng Tiểu Ngư quá nửa hẳn sẽ cúi đầu im lặng; nhưng bây giờ... Ân sư đã hi sinh cho hắn nhiều như vậy, bận lòng vì hắn nhiều như vậy, hắn im lặng sao đành?
"Gia Gia, xin lỗi ngươi. Ta không thể dối gạt sư phụ được".
Đã có lựa chọn, Lăng Tiểu Ngư cuối cùng cũng chịu khai báo, đúng như điều Lăng Thanh Trúc muốn.
"Sư phụ." - Hắn nói - "Thật ra... đạo thuật mà hôm đó đệ tử sử dụng, hết thảy đều là của Thiên Kiếm Môn chúng ta, không có chỉnh sửa gì hết".
Không có chỉnh sửa?
Lăng Thanh Trúc cau mày: "Tiểu Ngư Nhi, ngươi nói vậy là ý gì? Lẽ nào ngay đến đạo thuật của bản môn mà ta cũng không nhìn ra?".
"Sư phụ, đệ tử thật không có gạt người. Đạo thuật đệ tử dùng để giao đấu với Lưu sư huynh, mỗi một chiêu mỗi một thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048682/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.