Bất quá chỉ là một tên linh căn trung phẩm có tu vị vấn đỉnh trung kỳ, có tư cách gì xếp ngang hàng cùng hắn?
Nực cười, đấy chính là cảm xúc của hắn mỗi lần nghĩ đến điều ấy. Nhưng còn bây giờ...
Tô Đông Vũ có muốn cũng khó lòng phủ nhận. Cân lượng của Lăng Tiểu Ngư đã thay đổi nhiều lắm rồi.
"Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Thiên Diệp Thủ của Trúc Kiếm Phong từ khi nào lại kinh khủng tới như vậy...".
"Lăng Tiểu Ngư... Xem ra ngươi cũng chẳng "an phận" như cái vẻ bề ngoài".
"Hừ... Còn tên Lưu Cảnh Thiên kia nữa, tu vi không phải đột phá rồi sao? Qua cả buổi rồi tại sao vẫn chưa dốc hết toàn lực ra? Lẽ nào thực muốn ta tố giác "chuyện tốt" của hắn với sư phụ...".
Dạ nôn nóng, lần đầu tiên tính từ lúc đại hội bắt đầu, Tô Đông Vũ biểu hiện ra khuôn mặt âm trầm, ánh mắt hàm ẩn sát cơ...
Khá trùng hợp, chính tại thời khắc Tô Đông Vũ đã mất đi kiên nhẫn ấy, phía bên kia, trên Ngũ Kiếm Đài, sau một hồi giao tranh bất phân thắng bại, Lưu Cảnh Thiên rốt cuộc cũng quyết định dốc ra toàn bộ vốn liếng.
Mượn dư lực lui ngược về sau, hắn tạm ngưng công kích, bất động ngưng thần.
Thấy hắn như vậy, Lăng Tiểu Ngư phía bên này cũng lăng không đứng đợi. Lẽ dĩ nhiên, trong thể nội hắn, pháp quyết tầng thứ ba của Đại Bi Thiên Diệp đã chính thức được vận hành.
"Lăng sư đệ, ta thực sự đã nhìn lầm ngươi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048665/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.