Bất ngờ qua đi, Lăng Tiểu Ngư rốt cuộc cũng tiếp nhận sự thân thiện của kẻ mới áp sát người mình. Hắn thầm nghĩ: "Tuy rằng tiền bối rất có thể cũng không phải tiền bối mà chỉ là một linh chủng thượng cổ vừa chào đời chưa lâu, thế nhưng suốt mấy năm qua người thực sự đã giúp đỡ ta tu luyện. Không có người thì Lăng Tiểu Ngư ta sẽ chẳng được như hôm nay. Nghĩ lại thì lần đó ta rơi vào trạng thái vô thức, hẳn cũng là do tiền bối mang ta ra ngoài động. Theo nghĩa nào đó thì tiền bối đã cứu ta một mạng...".
"Bất kể có thân phận gì, tuổi nhỏ hay lớn thì với những gì đã làm, người hoàn toàn xứng đáng được ta gọi là ân nhân, xem là trưởng bối. Nay người không hài lòng với cách xưng hô này, như vậy chi bằng...".
Trong lòng đã có quyết định, Lăng Tiểu Ngư cúi nhìn kẻ vẫn còn đang bám víu lấy vạt áo mình chờ đợi, nói: "Hmm... Tiền bối, người xem cái tên "Gia Gia" thế nào?".
"Gia Gia?".
Sinh vật khả ái thắc mắc: "Sao lại gọi là Gia Gia? Gia Gia nghĩa là gì?".
"Tiền bối, là thế này." - Lăng Tiểu Ngư giải thích - "Mấy hôm trước lúc chúng ta cùng uống rượu, ta thấy tiền bối hay nói "da da", vừa hay lại đọc khá giống với "gia gia". "Gia" có nghĩa là "nhà", cảm giác rất thân thiện gần gũi, trộm nghĩ sẽ thích hợp với tiền bối...".
Mấy lời này tất nhiên không giả, nhưng là... vẫn chưa hoàn toàn thành thật. Ý tứ của Lăng Tiểu Ngư khi gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048640/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.