Lời của sư phụ mình chẳng biết Dương Tiểu Ngọc có nghe được hay không, chỉ thấy nàng vẫn như cũ, tay không tấc sắc đứng im chờ đợi kiếp lôi giáng xuống.
Đây rõ ràng là một hành động rất ngông cuồng. Từ đạo kiếp lôi thứ bảy trở đi, uy lực há đâu chuyện đùa? Trong lịch sử của tu tiên giới, tự cổ chí kim đều luôn là như vậy, nếu uy lực của sáu đạo lôi kiếp ban đầu chỉ tăng lên từng nấc chậm rãi thì tới đạo thứ bảy, mọi chuyện đã khác. Đó chính là lúc mà người độ kiếp phải dốc toàn bộ lực lượng ra ứng phó.
Thế mà...
Nhìn Dương Tiểu Ngọc hiện giờ xem. Linh kiếm chẳng thèm xuất động cũng thôi, đằng này ngay đến cả thuẫn giáp đều không thấy gọi ra. Thậm chí trên người nàng lúc này còn không có linh quang hộ thể...
Là hồ đồ như chính lời Lý Ngọc Thường mới nói hay bởi do trong mắt Dương Tiểu Ngọc nàng, đạo kiếp lôi thứ bảy này cũng chả đáng gì?
Đáp án rất nhanh liền có.
Dưới sự lo lắng bất an của Lý Ngọc Thường, nghi hoặc của môn nhân trên dưới, sau một hồi tích tụ lực lượng, đạo kiếp lôi thứ bảy rốt cuộc cũng đánh xuống.
Đối mặt thiên uy, Dương Tiểu Ngọc vậy mà không hề e ngại. Nói gì biến sắc, một cái nhíu mày nàng cũng chẳng có. Chỉ thấy nàng nâng cánh tay mềm mại lên, hướng đỉnh đầu phẩy mạnh một cái.
Bất ngờ xảy ra.
Kiếp lôi hung lệ vốn đang băng băng tiến xuống bỗng lập tức đình chỉ. Mà không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048633/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.