"Sư muội, lúc nãy ta cũng đã xem qua rồi, lục sư đệ không sao đâu".
Rất có phong phạm huynh trưởng, Lâm Chí Viễn đặt tay lên vai Mộng Kiều, trấn an: "Sư muội đừng quá lo. Dưới mắt của sư phụ, lục sư đệ làm sao có khả năng xảy ra chuyện được".
"Sư phụ đã ở bên trong lâu như vậy..."
Tới đó thì Mộng Kiều thôi không nói, cũng chẳng hỏi nữa. Trên khuôn mặt thanh tú của nàng, nét lo âu vẫn vẹn nguyên như cũ.
Không khí lâm vào trầm mặc...
Mãi tận đến khi...
"Két...".
... cửa phòng Lăng Tiểu Ngư mở ra.
Ngay khi vừa trông thấy Lăng Thanh Trúc, vốn đang trầm mặc, Mộng Kiều lập tức động thân bước vội tới: "Sư phụ, Tiểu Ngư thế nào rồi?".
"Vẫn chưa chết." Hơi ngoài mong đợi, Lăng Thanh Trúc trả lời một cách cộc lốc, thần tình ẩn ẩn khó chịu.
Trước sự ngỡ ngàng, cũng có lẽ là e ngại của đám đệ tử, nàng nói tiếp: "Ta vừa cho nó uống An Thần Thủy, nội trong ba ngày sẽ không tỉnh lại. Chu Đại Trù, ta giao cho ngươi trông chừng nó, khi nào nó tỉnh thì bảo đến Huyền Âm Động gặp ta".
"V-Vâng. Con sẽ trông chừng Tiểu Ngư".
"Tốt nhất là như vậy".
Thanh âm vừa dứt cũng là lúc Lăng Thanh Trúc đưa chân cất bước. Chỉ có điều, nàng bước còn chưa được bao nhiêu thì đã bất ngờ dừng lại.
"Lão nhân gia, người còn có gì cần căn dặn ạ?".
Hồi đáp Chu Đại Trù như cũ vẫn là cái giọng điệu lạnh lùng của Lăng Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048624/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.