Đứng im cân nhắc hồi lâu, Lăng Thanh Trúc chợt nói: "Chu Đại Trù, có lẽ thật phải dùng tới tiểu tử nhà ngươi mới kiểm chứng được".
Tùy tiện chỉ xuống một chỗ bên trong thạch động, nàng bảo: "Ngồi đây tu luyện đi".
"Lão nhân gia, thật... thật phải tu luyện sao?".
Mặc người nhăn nhó, Lăng Thanh Trúc vẫn thản nhiên gật đầu: "Ừ. Mau ngồi xuống đi".
"Lão nhân gia, hay là... hay là chúng ta nghĩ cách khác đi được không?".
"Ngươi không chịu ngồi ở đây? Tốt thôi, để ta đá ngươi qua cửa động thứ ba".
"Đừng! Đừng a...!".
"Lão nhân gia, lão nhân gia, con sẽ ngồi tu luyện ngay! Sẽ ngồi tu luyện ngay!".
"Hừ, nhanh đi".
...
Lệnh sư khó trái, Chu Đại Trù rốt cuộc chỉ đành nghe theo, dạ bất an mà ngồi giữa không gian cửa động thứ hai, bắt đầu tu luyện.
Trong khi ấy, Lăng Thanh Trúc cũng không nhàn rỗi. Từ cửa động thứ hai nàng hiện đã tiến sang cửa động thứ ba, rất cẩn thận kiểm tra từng ngóc ngách, bằng cả thần thức lẫn đôi tay mình.
Nhưng là kết quả, nó chả có gì tiến triển. Thần thức cũng tốt, tay chân cũng được, dẫu là phương pháp nào thì đều đưa đến cùng một nhận định: Rất đỗi bình thường. Pháp tắc trong cổ động, nó vẫn y hệt từ xưa tới giờ, hoàn toàn không có chỗ nào đủ để gọi là khác lạ hết.
"Rõ ràng mọi thứ vẫn bình thường...".
Tay đặt dưới cằm, Lăng Thanh Trúc đứng yên giữa không gian cửa động thứ ba, một bên điều động linh lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048613/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.