"Xú nha đầu!".
Lục Đan vừa mới mở miệng bên kia thì ở bên này, tiếng của Lăng Thanh Trúc đã vang lên.
Thần tình bất thiện như cũ, Lăng Thanh Trúc mau chóng tiếp lời: "Đệ tử yêu, đệ tử quý của ta mà ngươi cũng dám đánh, gan ngươi đúng là to thật!".
Hai tay đưa lên, nàng đặt hẳn trên đầu của Lăng Tiểu Ngư và Chu Đại Trù, rất "chân tâm" mà rằng: "Đồ nhi của ta, thường ngày ta hết lòng dạy dỗ, có cái gì tốt đều nhường hết cho chúng. Bọn chúng có gây ra lỗi lầm ta cũng chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo, suốt mười năm chưa một lần nặng lời mắng mỏ hay đòn roi đánh đập, vậy mà xú nha đầu ngươi...".
"Đệ tử ta chỉ sơ ý đụng phải, vô tình làm vỡ ngọc bội của ngươi, cái chuyện có đáng gì mà xú nha đầu ngươi lại động thủ đánh người?!".
"Hừ! Một đứa chưa đủ ngươi lại đánh luôn hai đứa! Quang minh chính đại thì cũng thôi, đằng này... Giở trò bỉ ổi, ra tay đánh lén, cái này là hành vi của danh môn chính phái sao?!".
Trước những lời chất vấn cùng bộ dáng hung hăng của Lăng Thanh Trúc, Lục Đan khiếp càng thêm khiếp, chỉ biết đứng nép đằng sau sư thúc mình, một câu cũng không dám đáp lại.
Trong khi đó, kẻ bên cạnh nàng...
Hồng y thiếu phụ thoáng cân nhắc, lựa lời nói đỡ: "Lăng phong chủ xin hãy bớt giận. Thật ra việc này...".
Tỏ ra bất đắc dĩ, nàng tiếp tục phân trần: "Lăng phong chủ có điều không biết, miếng ngọc bội mà đệ tử của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048595/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.