Phía bên này, thông qua màn đối đáp vừa rồi, Dương Tiểu Ngọc sớm đã nhìn ra thân phận, biết rõ người đang hướng mình tiến lại là bậc cao tầng tông môn, bèn hạ thân quỳ xuống: "Tiểu Ngọc bái kiến tiên gia".
"Không cần đa lễ. Hãy đứng lên".
Lý Ngọc Thường hiếm thấy tự mình cúi người đem đứa trẻ đang quỳ trước mặt đỡ dậy, đỡ xong thì dịu dàng hỏi: "Con tên là Tiểu Ngọc?".
"Dạ vâng, thưa tiên gia".
Dương Tiểu Ngọc mau chóng tiếp lời: "Con theo họ Dương của phụ thân, danh tự đầy đủ gọi là Dương Tiểu Ngọc, đã được năm tuổi ạ".
Lý Ngọc Thường đứng nghe, thấy đứa trẻ trước mặt trả lời lưu loát, thần sắc kính mà không sợ thì nội tâm càng thêm vừa ý. Nghĩ đến tin tức đệ tử báo lại ban nãy, nàng bảo với Dương Tiểu Ngọc: "Tiểu Ngọc, con đưa tay ra cho ta xem qua một chút được chứ?".
"Vâng, được ạ".
Dương Tiểu Ngọc chẳng chút do dự, lập tức gật đầu đáp ứng. Cô bé biết là vị tiên gia nơi đối diện đang muốn kiểm tra linh căn của mình.
...
"Tiểu Ngọc, lúc ta kiểm tra, trong người con sẽ phát sinh chút ít thay đổi, chịu khó nén nhịn nhé".
Căn dặn đâu đó, Lý Ngọc Thường lúc này mới bắt đầu dẫn động chân nguyên, xuất ra linh lực thâm nhập vào bên trong cơ thể Dương Tiểu Ngọc. Việc nàng đang làm, khỏi cần nghĩ thì tin tưởng ai nấy đều hiểu. Mười mươi là đang kiểm tra tư chất, phẩm cấp linh căn, không sai được.
Khác các đệ tử tu vi còn non kém, mà cụ thể là Trương Khiêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/100031/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.