...
Cứu người như cứu hoả, nữ tiên gia chẳng chút chần chừ, sau khi xác nhận Lăng Tiểu Ngư là kẻ sở hữu mộc hệ linh căn thì lập tức đáp ứng thỉnh cầu, mang theo nó trở về sơn môn. Trước lúc rời đi, nàng cũng không quên cho Lăng Ngọc Yến uống một ít linh thủy cầm hơi...
Bóng dáng tiên gia hiện đã khuất, bên trong căn nhà đơn sơ bình dị lúc này chỉ còn lại mấy kẻ phàm nhân đứng dõi mắt nhìn theo.
"Chỉ mong lão tiên gia có thể đại phát từ bi mà ra tay cứu chữa...".
Sau một hồi im lặng đứng trông thân ảnh tiên gia, bóng dáng núi Ngũ Đài, Dương Thanh Sơn thở nhẹ nói ra.
Khác với Lăng Tiểu Ngư, Dương Thanh Sơn hắn nhìn ra được sự khó xử của nữ tiên gia nọ. Hắn biết, vị sư phụ kia của nàng tính tình cũng không phải quá tốt, sẽ không chỉ vì một hai câu nói liền hạ sơn cứu người. Nếu thật dễ dãi thì nữ tiên gia hà tất ngập ngừng bỏ dở câu nói, lại còn mang Tiểu Ngư lên núi cầu xin?
"Tiên gia đích xác đạo pháp nhiệm màu, nhưng không có nghĩa ai nấy đều sẽ vô tư sử dụng để cứu người".
Thầm cảm thán, Dương Thanh Sơn chợt cúi đầu nhìn con gái Dương Tiểu Ngọc cùa mình, thần tình khác lạ chẳng biết là nghĩ gì.
...
Vị trí đã sớm di dời, thay vì cửa ngõ thì nơi Dương Thanh Sơn đang đứng hiện lại là phía bên trong căn nhà, sát mép giường. Hắn muốn kiểm tra tình trạng của Lăng Ngọc Yến, xem xem cơ thể nàng có chuyển biến gì sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/100026/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.