Chương trước
Chương sau
Nhìn Thương Hạo ở nơi đó tiến hành quá trình luyện chế thuần thục, trong mắt các vực chủ đều có lấy vẻ kinh dị, Thương Hạo trẻ tuổi như vậy cũng đã có thể luyện chế đan dược tới trình độ này, kỳ thực trong đáy lòng mọi người đã thừa nhận chuyện Thương Hạo nói rồi.

Tiểu tử này tuyệt đối sẽ trở thành một Linh Đan Sư!

Luyện đan có rất nhiều tầng cấp, mọi người biết đến phổ biến chính là Đan Sư cùng Đại Đan Sư, kỳ thực, các vực chủ trong lòng hiểu rõ, bên trên Đại Đan Sư còn có một số tầng cấp, theo mọi người biết thì có cấp bậc Linh Đan Sư cùng Tiên Đan Sư, dĩ nhiên, từ trên Đại Đan Sư mỗi một tầng có thượng trung hạ ba cấp khác nhau, đến Đại Đan Sư thì chỉ là Đại Đan Sư sơ cấp, còn có hai cấp bậc trung cấp cùng cao cấp,Linh cấp cũng vậy, bất quá, Đan Sư muốn tăng cấp bậc lên không chỉ có là yêu cầu phương pháp luyện chế, còn cần lượng lớn linh thảo các cấp, cũng không phải ai cũng có thể thăng cấp thành công.

Coi như là như vậy, mọi người cũng đều nhận định Thương Hạo rất có tiền đồ.

Đang lúc mọi người trầm tư thì, chỉ thấy Thương Hạo đã hoàn thành quá trình ngưng dịch.

Lúc này, Thương Hạo đánh thủ quyết càng ngày càng phức tạp, đúng lúc này, mọi người chợt nghe giữa lò luyện đan này truyền đến một thanh âm chấn động.

Đan thành?

Thật nhanh!

Ầm!

Một thanh âm vang lên truyền đến, chỉ thấy nắp lò này bay lên trời, sau đó một mùi đan dược nồng nặc đập vào mặt.

Thu!

Thương Hạo lần thứ hai đánh ra thủ quyết thì, năm viên đan dược đã liên tiếp bay lên, bị Thương Hạo thu vào bình ngọc.

Đứng dậy thì, ánh mắt Thương Hạo đến trên người Dạ Hùng Phi nói:

- Thật đúng là luyện chế ra rồi, không biết bây giờ có thể chứng minh rồi hay không?

Dạ Hùng Phi trong ánh mắt đột nhiên có tàn khốc, trầm giọng nói:

- Một đệ tử Luyện Khí kỳ nho nhỏ mà thôi. Lại dám ở chỗ này càn rỡ, muốn chết!

Nói lấy. Đưa tay ra liền hướng phía Thương Hạo đánh tới.

Thấy được Thương Hạo biểu hiện ra năng lực luyện đan, Dạ Hùng Phi đã là có sát khí. Đối với Thiên Hư Phái xuất hiện một đệ tử thiên tài luyện đan như vậy, ý nghĩ của hắn chính là lập tức chém giết, không thể để cho phát triển.

Không muốn nói là hắn, một số vực chủ khác kỳ thực cũng có ý tưởng giống nhau, mọi người đều biết, người như vậy là tuyệt đối không thể để cho phát triển, đan đạo Thương Hạo đối với Thiên Hư Phái trợ giúp quá trọng yếu.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người vô tình hay cố ý liền vây Âu Dương Tuyết ở nơi đó, mục đích chính là tránh cho Âu Dương Tuyết cứu được Thương Hạo.

Âu Dương Tuyết cũng phát hiện tình huống này. Sắc mặt chính là biến đổi.

Thương Hạo vừa nhìn tình huống này, trong lòng cũng hiểu rõ mình biểu diễn ra một chút thuật luyện đan, ngày hôm nay mọi người là muốn đem mình giết chết.

Dạ Hùng Phi tấn công một quyền lại đây thì, Thương Hạo rất nhanh đã lớn tiếng nói:

- Hóa Đan Hương!

A!

Nghe được Thương Hạo rống to một tiếng, mọi người vốn cách rất gần liền thối lui ra thật là xa nhanh như một trận gió, quyền thế Dạ Hùng Phi này vốn tấn công tới cũng cố gắng ngừng, càng là thối lui rất nhanh.

Lúc này, trong tay Thương Hạo đã nắm một Hóa Đan Hương.

Từng ánh mắt liền đưa đến trên tay Thương Hạo, mọi người đối với Hóa Hương Đan đều là sợ hãi. Thứ này dù cho không đánh chết mình, ít nhất cũng sẽ đem tu vi của mình phế bỏ rất nhiều, đây là chuyện mọi người không muốn xảy ra.

Nhìn những người này một chút, Thương Hạo liền đưa ánh mắt đến trên người Dạ Hùng Phi nói:

- Không có ý tứ. Ta không chỉ có có thể luyện chế Kim Nguyên đan, Hóa Hương Đan cũng luyện chế mấy viên, Dạ vực chủ có muốn thử một chút uy lực đan dược này hay không?

Sắc mặt Dạ Hùng Phi lúc này đã đại biến. Muốn động thủ thì lại lo lắng Thương Hạo sẽ có động tác, liền chần chờ ở nơi đó.

Thương Hạo lúc này nhìn về phía Âu Dương Tuyết nói:

- Vực chủ. Đan dược này đệ tử hiến cho vực chủ.

Đang khi nói chuyện, Thương Hạo hướng phía Âu Dương Tuyết đi tới.

Thấy Thương Hạo đến. Các vực chủ vây quanh Âu Dương Tuyết lại nhanh chóng tản ra.

Thương Hạo đem viên đan dược kia bỏ vào bình ngọc, liền đưa cho Âu Dương Tuyết.

Nhận lấy viên đan dược này, Âu Dương Tuyết cũng có cảm giác không thể tin được, ánh mắt hướng về các vực chủ quét một vòng thì, thấy là mọi người miễn cưỡng nở nụ cười, nhất thời khóe miệng lộ ra ý cười.

Nói thật, có Hóa Đan Hương này nơi tay, năng lực tự vệ của Âu Dương Tuyết có thể tăng cường mạnh, từ đó về sau nàng liền biết mọi người đối mặt với nàng cũng không dám liều mạng.

Lúc này, một vực chủ miễng cưỡng cười cười nói:

- Thương Hạo có thể luyện chế ra đan dược như vậy, đã đủ chứng minh hắn là người có năng lực, ta xem việc này coi như xong đi.

- Không sai, Thương Hạo hẳn là có năng lực đánh chết mấy người kia, việc này không thể nói hắn vi phạm nội quy.

- Ta cũng cho rằng Thương Hạo cũng không cần môn phái hỗ trợ vẫn có thể giết chết người Trúc Cơ tầng sáu, cái này hẳn không có dị nghị.

- Dạ vực chủ, em vợ kia của ngươi tử vong dựa theo quy tắc cũng không tồn tại vấn đề, việc này hãy bỏ qua đi?.

Mọi người lúc này đã là không muốn dây dưa nhiều, dù sao Thương Hạo có thể xuất ra một Hóa Đan Hương, không chừng hắn vẫn có thể lại móc ra một viên nữa.

Lâm A Kiều lúc này cũng là vừa thu lại hai mắt tàn khốc, sau đó liền khẽ cười một tiếng nói:

- Tiểu đệ đệ thực sự là một người thú vị, tỷ tỷ rất thích ngươi a, sau này tỷ tỷ sẽ thân thiết gần gũi với ngươi, đến lúc đó chúng ta trao đổi một chút, ha hả.

Nghe nàng nói câu nói này có chứa lấy hai tầng trọng ý, Thương Hạo cười cười nói:

- Được a, đến lúc đó tất nhiên cho ngươi thoả mãn.

Lâm A Kiều liền nũng nịu cười to, cười đến hai ngọn núi đều không ngừng lay động.

Âu Dương Tuyết khẽ nhíu mày một cái, chính là cười nói:

- Còn có người đối với chuyện Thương Hạo đánh chết Trúc Cơ kỳ có dị nghị không?

Thấy mọi người không nói gì thêm thì, Âu Dương Tuyết nói:

- Tốt lắm, Thương Hạo chuyện cứ như vậy đi, truyền tống trận này tin tưởng cũng chỉ là có thể sử dụng vài lần sẽ tan vỡ, thi đấu sự tình làm sao bây giờ?

- Còn có thể làm sao? Thi đấu Siêu Quang Tinh lần này cứ như vậy đi, sau này thi đấu ta cho rằng cũng không có thể tiếp tục tại Siêu Quang Tinh, chúng ta phải đổi chỗ khác, nếu không không phải có môn phái chiếm tiện nghi.

Dạ Hùng Phi cũng biết chuyện này tạm thời chỉ có thể như vậy.

- Đúng, phải đổi địa điểm, Siêu Quang Tinh này đều là người phàm, tài nguyên phía trên thống nhất bởi các vương quốc giao nộp sau đó, mọi người lại phân phối bình quân là được.

Mọi người nhìn nhau, kỳ thực bọn họ đến tầng này cấp, đối với tài nguyên trên Siêu Quang Tinh chỉ hữu dụng với Kim Đan kỳ trở xuống cũng không thế nào coi trọng, sở dĩ thi đấu tại trên tinh cầu này, nguyên nhân bên trong chính là tiến hành tàn sát lẫn nhau, do đó suy yếu người tu chân cấp thấp đối phương mà thôi, hiện tại Thiên Hư Phái rõ ràng cho thấy có thông đạo gian dối, người nào cũng không muốn tiếp tục chơi nơi này.

- Như vậy, quốc gia trênSiêu Quang Tinh tranh bá làm sao?

Có người liền hỏi một câu.

- Để cho chính bọn nó phát triển đi?, chỉ cần hàng năm đúng hạn giao nộp tài nguyên là được.

- Hay!

- Được!

- Cứ như vậy!

Mọi người rất nhanh thì thống nhất ý kiến
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.