Dịch giả: Xương Rồng
Nghe được Thương Hạo tìm được Trì Thủy Ngọc, đám người Hạ Băng Vân rất nhanh liền đi tới ngoại ô.
Nhìn Trì Thủy Ngọc vừa mới tỉnh lại, Hạ Băng Vân hỏi vội: "Tiểu Ngọc, là tình huống gì?"
Tiểu Ngọc mơ màng nói: "Ta tại sao lại ở chỗ này?"
Hạ Băng Vân liền nhìn thoáng qua Thương Hạo.
Thấy bọn cảnh sát đều đang nhìn mình, Thương Hạo noid: "Không biết a, ta đuổi theo đến nơi này liền phát hiện Thủy Ngọc, cũng không thấy được người nào."
"Trưởng cục công an nghe nói như thế cũng nhìn thoáng qua Thương Hạo, mọi người đối với Thương Hạo cũng cảm giác được thần bí.
Hạ Băng Vân muốn lại hỏi chút gì thì, cuối cùng vẫn ngậm miệng.
"Thương ca, có người đem ta thoáng cái kéo vào trong xe, sự tình phía sau ta cũng không biết!"
Lúc này Trì Thủy Ngọc phảng phất mới nhớ tới chuyện đã xảy ra, trên mặt hiện đầy kinh hoàng.
"Thấy rõ ràng người kéo ngươi lên xe là hình dáng ra sao không?"
Một cái trung niên cảnh sát hỏi.
Suy nghĩ một hồi sau đó, Trì Thủy Ngọc lắc đầu nói: "Quái, ta thế nào lại thấy không rõ lắm tướng mạo hắn?"
"Được rồi, không có việc gì là tốt rồi, có thể là ngoài ý muốn mà thôi." Thương Hạo vỗ vỗ lưng Trì Thủy Ngọc.
Ánh mắt của mọi người lần thứ hai đều đến trên người Thương Hạo, hắn lại có thể nhận thức chuẩn phương hướng truy kích, lại thực sự vượt khó khăn tìm về Trì Thủy Ngọc đều là tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon-thieu-gia/3021013/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.