Thái Thượng Hoàng bọn họ ở trên đảo sinh hoạt năm năm, lại chưa hề chân chính gặp qua vị Hoàng tổ thúc này, về phần nguyên nhân......
"Tổ thúc thường niên chìm trong giấc ngủ nơi núi non hoang vu, chúng ta vô duyên nhìn thấy." Trung vương điện hạ có chút thâm trầm nói.
Thái Thượng Hoàng liếc mắt nhìn huynh trưởng, mặc kệ hắn, tiếp tục liếm lông cho Nhị Thập Nhất.
Con thỏ trắng đột nhiên chạy tới, đâm đầu vào trên người Trung vương, thấy là mèo lớn có hoa văn như báo, liền lắc lắc cái đầu bị đụng choáng rồi nhanh chân bỏ chạy, Trung vương điện hạ nhìn thấy thứ biết động đậy, nhịn không được lủi ra ngoài.
Cố sự về Hoàng tổ thúc cứ như vậy vô tội mà chết.
Không có quốc sự phiền nhiễu, không có hậu cung tranh chấp, sinh hoạt trên hải đảo vô ưu vô lo. Chỉ cần ăn no, bọn miêu đại gia cho dù không có việc gì làm nằm sấp phơi nắng cả ngày cũng không cảm thấy nhàm chán. Huống chi trên đảo này còn có rất nhiều thứ này nọ chơi rất vui, trong rừng có thỏ trắng, sóc xám, các loài chim đủ mọi màu sắc, trong suối có cá bơi thành đàn, những hòn đá nhỏ tròn vo, bờ biển thì có vô số cá tôm cua và bãi cát mềm mại.
Tô Dự liền nhìn bọn miêu đại gia tung tăng nhảy nhót đùa giỡn ồn ào suốt một buổi chiều.
Tối, ăn xong bữa cơm phong phú, bọn miêu đại gia trở lại sơn động ngủ.
Vào được trong động, tất cả mọi người đều sửng sốt một trận. Giao nhân đi tới đi lui thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-man-cung-duong/1350221/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.