Chất thịt chinh ngư đầy đặn, có thể làm cá nướng; chất thịt Doanh Ngư cứng dai như thịt bò, có thể làm miến cá hương cay, vây thì có thể phơi khô làm vây cá, về phần thịt cánh tươi ngon, không bằng làm thành cá viên.
Tô Dự bấm đầu ngón tay tính tính, cá nướng và miến cá hương cay ngược lại còn tốt, cá viên thì cần phải gửi ướp lạnh, có chút phiền phức, bất quá trong hoàng cung có hầm băng, hẳn là cũng không thành vấn đề. Tuy rằng không thể bảo tồn thời gian dài như cá khô, nhưng giữ đến ngày mười tháng mười vẫn là có thể, nếu xảy ra ngoài ý muốn, cũng có thể làm thành tương cá.
Chẳng qua...... Ngẩng đầu nhìn Quốc sư, Tô Dự bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, "Hoàng thúc, cá sau khi tế trời còn dùng làm gì không?"
Quốc sư lẳng lặng nghe hắn lải nhải một lúc lâu, con ngươi thanh lãnh bỗng nhiên trở nên sâu thẳm, nhìn chằm chằm Tô Dự không nhúc nhích.
Tô Dự bị nhìn đến có chút chột dạ, xuất phát từ góc độ một đầu bếp, hắn theo thói quen suy xét vấn đề theo khía cạnh nguyên liệu nấu ăn, lại quên cứu quốc cứu dân mới là đại sự hạng nhất, loại chuyện đem tế phẩm tạo thành miến cá hương cay này thật sự là rất không nghiêm túc, vội ho một tiếng, nghĩ có phải hay không nên nói chút gì vãn hồi một chút, liền bị lời kế tiếp của Quốc sư làm đứng hình.
"Dị tinh hàng thế, quả thật là phúc của quốc gia." Thanh âm réo rắt như trăng nơi đáy suối, xa xăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-man-cung-duong/1350181/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.