An Hoằng Triệt ghét bỏ nhìn hắn một cái, ném qua một tấm khăn màu vàng sáng.
Tô Dự ngượng ngùng xoa xoa miệng, vừa rồi Hoàng đế bệ hạ một câu khí phách “Ngươi là của trẫm” đem hắn dọa sợ, Hoàng thượng không phải nên nói “Ngươi là phi tần của trẫm” hoặc là “Ngươi là thần tử của trẫm” linh tinh vậy sao? Nói nửa câu nghe quá không được tự nhiên...... Thật giống như là thổ lộ vậy ......
Bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, trộm liếc mắt nhìn An Hoằng Triệt sắc mặt trầm tĩnh ăn chân cua, Tô Dự lắc lắc đầu, đem ý tưởng không đáng tin kia bỏ ra. Nhất định là vì hôm nay Hoàng thượng quá đẹp trai, mới dẫn đến hắn bị chứng vọng tưởng.
Lúc này đám tiểu nhị quản lý việc thu mua nâng cá tôm mới vào cửa viện, hai người liền không nói chuyện nhiều nữa, cúi đầu bới cơm.
Nước canh cua hương lạt thơm lừng rưới lên cơm trắng, ăn ngon hết sẩy. Hoàng đế bệ hạ ăn xong cua, liền trộn đồ ăn và nước canh ăn luôn hai chén cơm.
“Muốn ăn thêm thoi cua hay không?” Tô Dự xem bộ dáng Hoàng thượng chưa thỏa ý, hỏi dò. Thật vất vả xuất cung một chuyến, có thể ăn được cua rẻ như thế, nhất định phải một lần ăn đủ, như vậy Hoàng thượng có lẽ thật nhiều ngày sau sẽ không muốn ăn thịt cua.
“Không cần,” An Hoằng Triệt buông đũa, nhìn về phía Tô Dự, “Ngươi còn muốn ăn?”
“Không, ta chính là nghĩ cua này rẻ......” Tô Dự nghĩ, thình lình đem lời thật nói ra.
“Đông gia, ngài đừng nói vậy, cua này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-man-cung-duong/1350141/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.