Tông Chính Tư điểm danh muốn Tô Dự trở về, chỉ có một khả năng, đó chính là tra ra Tô Dự không có hôn ước cũng không có trình danh thiếp, trực tiếp kéo ra ngoài đánh bằng roi lấy làm răn đe.
An Hoằng Ấp trừng mắt nhìn, "Lúc này còn nộp danh thiếp gì nữa, mọi chuyện đều xong xuôi cả rồi." Thầm nghĩ Tô Dự như thế nào nghĩ thông muốn đi đại tuyển, lúc trước không phải vẫn không muốn đi sao?
Tô Dự thở dài, biết chính mình là si tâm vọng tưởng, sầu mi khổ kiểm không muốn trở về, suy tính nhanh trong đầu khả năng của cái khoản lẩn trốn.
Đại An triều tứ hải thái bình, đối với nhân khẩu quản lý rất tốt, ngay cả khất cái trên đường đều được ghi lại vào sổ sách, đào phạm trừ phi chiếm núi xưng vương, bằng không mua sắm ruộng đất, mua phòng ở, hôn tang gả cưới đều phải thông qua quan phủ. Tô Dự làm một đầu bếp, chiếm núi xưng vương khả năng tính ra...... yếu......
Lắc lắc đầu, ném mấy ý nghĩ không giới hạn đó đi, Tô Dự đi cửa hàng lấy chút ngân lượng, lại dặn Chiêu vương vạn nhất nếu hắn bị bắt, ngàn vạn lần nhớ tới cứu hắn, rồi vội vàng về nhà.
An Hoằng Ấp nghe Tô Dự lo lắng, trố mắt một lúc lâu, "Hắn đây là làm sao vậy?"
Viên tiên sinh thong thả đi ra, "Hắn là sợ Tông Chính Tư truy cứu tội hắn không nộp danh thiếp."
Chiêu vương điện hạ nghe vậy, nhất thời cười ha ha lên, cười đến nước mắt cũng sắp trào ra, "Tô Dự này, chơi cũng quá vui đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-man-cung-duong/1350116/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.